Lần đầu tiên hai người đi trượt tuyết, Dư Đàn cứ không chịu đi bước đầu tiên mãi, nhất là từ trên cây cầu trượt hàng trăm mét nhìn xuống khiến cô có cảm giác dường như chỉ một giây tiếp theo thôi cô cũng có thể ngã xuống tan xương nát thịt.
Tạ Chi Dục làm động tác mẫu trước, chốc chốc lại quay người lại, động tác của anh vô cùng lưu loát dứt khoát khiến cho người vây quanh nhìn xem đều vỗ tay khen ngợi.
Có người thầy xuất sắc như Tạ Chi Dục ở bên cạnh, Dư Đàn có kém như thế nào đi nữa thì lá gan cũng sẽ to hơn một ít.
Vì vậy khi bàn tay Tạ Chi Dục bao phủ lấy mu bàn tay cô, cô lại càng trở nên bạo dạn hơn, dựa vào hình ảnh trong trí nhớ tiếp tục sờ tới sờ lui một hồi.
Cách một lớp quần áo, cũng không được tính là tiếp xúc trực tiếp, Dư Đàn nhìn Tạ Chi Dục bằng cặp mắt tràn đầy sự nhiệt huyết, cô thấp giọng hỏi anh: "Tại sao của anh lại lớn như vậy chứ?"
Nhìn dáng vẻ của cô không khác nào một đứa trẻ đang tò mò điều gì đó.
Chỉ là cô cảm giác nó thật sự còn lớn hơn cả "hàng" Âu Mỹ mà cô vừa mới nhìn qua hồi nãy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT