Dư Đàn không phải là cô gái hay khóc, từ nhỏ cô đã không hề nhõng nhẽo. Thế nhưng, cô lại rất dễ xúc động, chỉ xem một đoạn phim ngắn thôi cũng có thể khiến cho cô bật khóc nức nở rồi.
cô Dương nói, mấy ngày đầu lúc mới sinh Dư Đàn, bà ấy có thể nghe thấy tiếng khóc oa oa của trẻ sơ sinh ở khắp nơi trong khoa điều trị nội trú của Bệnh viện chăm sóc sức khỏe cho Bà mẹ và Trẻ em. Hết bé này rồi lại đến bé khác khóc. Chỉ có Dư Đàn là mỗi ngày uống sữa xong thì lại ngủ ngay lập tức, ngủ dậy lại uống sữa, cực kỳ ngoan ngoãn.
Từ nhỏ Dư Đàn đã không hay quấy khóc. Lúc cô được một tuổi, khi vừa mới tập đi, cô bị ngã sấp xuống thì cũng tự mình đứng dậy, sau đó, tự thổi thổi vào tay mình, ngay cả một giọt nước mắt cũng không hề rơi.
Ở độ tuổi nghịch ngợm nhất, lúc cô được khoảng bốn, năm tuổi, Dư Đàn đã đánh nhau với một cậu bé cùng tuổi đến nỗi có một vết máu dài hằn lên trên khóe mắt của cô. Thế nhưng cô nhóc lúc ấy còn chẳng thèm để ý đến cơn đau này bởi vì còn bận đấu võ mồm với người ta.
Ngày Tạ Chi Dục lần đầu tiên gặp Dư Đàn, lại đúng lúc anh nhìn thấy cô đang đánh nhau với người ta.
Cô nhóc mặc một chiếc váy nhỏ in hình hoa anh đào, buộc tóc đuôi ngựa cao, khuôn mặt trái xoan xinh xắn, đôi mắt đang mở to tràn ngập sự tức giận nhìn một cậu bé cùng tuổi, mắng người ta: “Mày bắt nạt một đứa con gái thì xem là có bản lĩnh đấy à! Đừng có tưởng là con gái dễ bắt nạt nhé! Hôm nay, tao sẽ đánh cho răng mày rụng đầy đất luôn.”
Nói xong, cô nhóc vung nắm đấm lên đấm thẳng vào mặt cậu nhóc kia.
Điều khiến Tạ Chi Dục ấn tượng sâu sắc nhất đó là lần bầu chọn cán bộ lớp vào năm lớp bốn hồi còn ở học trường tiểu học, Dư Đàn đã có một bài phát biểu đầy tự tin trên bục nhưng số phiếu cuối cùng mà cô nhóc nhận được lại không như mong đợi. Chuyện này đã khiến cho cô nhóc cảm thấy mất tự tin trong suốt một thời gian dài. Một cô nhóc lúc nào cũng tràn đầy năng lượng thế mà lúc này lại ủ rũ suốt cả ngày giống như một bông hoa loa kèn thiếu nước. Lúc tan học về nhà, Dư Đàn đeo chiếc cặp sách dày cộp đi phía trước. Cô nhóc vừa đi vừa lau nước mắt, âm thầm khóc.
Cuối cùng, Tạ Chi Dục cũng không nhịn được. Cậu nhóc đi tới trước mặt Dư Đàn, huơ huơ máy chơi game phiên bản giới hạn mà mình vừa mới có được rồi hỏi cô nhóc: “Cậu có muốn chơi không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT