Tới khi hai người tách nhau ra, trời đã tối dần, Tạ Chi Dục đứng dậy đi nấu cơm tối.
Dư Đàn xem giờ, trời ạ, không ngờ hai người đã ôm nhau thân mật tận năm tiếng đồng hồ.
Người xưa quả nhiên không lừa mình, yêu đương quả thực rất tốn thời gian.
Tạ Chi Dục đi vào phòng bếp được một lát thì Dư Đàn hắt hơi một cái, cô dần dần cảm thấy hơi lạnh. Thế nhưng, Dư Đàn mặc kệ, vẫn ngồi ôm hai đầu gối trên sô pha, tiếp tục xem chương trình giải trí. Không có Tạ Chi Dục ngồi bên cạnh, cô có thể tập trung xem say sưa.
Sau đó, Tạ Chi Dục đi ra, thấy cô ăn mặc mỏng manh như vậy thì đi lấy cho cô một chiếc áo khoác choàng lên người cô. Dù trong phòng có ấm áp thế nào đi nữa thì chỉ mặc mỗi một chiếc áo cộc tay cũng sẽ vẫn hơi lạnh. Anh không sợ lạnh vì trên người có nhiều nhiệt nhưng Dư Đàn thì khác.
Cẩn thận hồi tưởng lại thì có lẽ chính vì chuyện này mà Dư Đàn bị cảm cúm.
Hoặc là phải tua ngược thời gian về lại một tuần trước, lúc đó cô đã có một chút dấu hiệu bị cảm cúm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play