Edit: jena
Sau khi rời khỏi tiểu khu, Tư Thần cảm thấy đói bụng.
Không phải do Trường Sinh Uyên giục cậu đi tìm cơm, mà là nhu cầu sinh lý bình thường của con người.
Dựa theo đồng hồ sinh học, bây giờ đã qua 12 giờ.
Nếu không phải ở trong không gian gấp khúc, hẳn là trời đã sáng.
Tư Thần lấy nửa bình dịch dinh dưỡng còn lại ra, cắm một cái ống hút, từ từ hút từng ngụm.
Cậu trông trống rỗng trầm ngâm, không biết đang suy tư chuyện gì.
Trường Sinh Uyên hơi uể oải.
Vì nó cảm giác cơm ở đây khó ăn khó gặm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT