Edit: jena
Tư Thần không nhớ rõ mình đã không ngủ bao lâu.
Ở đây, cậu không cần ngủ, nhưng cậu vẫn cảm thấy sự mỏi mệt tận sâu trong linh hồn.
Sự mỏi mệt này giống như một cột xoáy nước, mạnh mẽ cuốn trôi suy nghĩ của cậu.
Trên màn hình có vô số người pixel đang xếp thành hàng dài, trật tự, chỉnh tề sơ tán khỏi quê hương của mình.
Trong lịch sử nhân loại thường không dễ dàng bắt gặp một cuộc sơ tán có quy mô lớn như thế này. Mỗi một người pixel đầu len lén gạt lệ: “Tiền vay của cha tôi dùng để mua nhà chỉ còn 15 năm nữa là trả xong rồi…”
Một người đàn ông trung niên chửi nhân viên của Liên minh: “Đúng thế, sổ hộ khẩu của tôi chỉ có một mình tôi, nhưng cyber bảo mẫu nhà tôi đã ở với tôi suốt 20 năm. Vì sao lại không thể mang nó đi theo? Tôi đã nói vé xe tự tôi trả mà? Tại sao, tại sao lại giới hạn chỗ ngồi? Tại sao lại nói cyber không phải là người?!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play