Edit: jena
Tư Thần ngủ thêm được 2 tiếng.
Cậu ngủ tới mức tay chân mềm nhũn, vừa nhấc đầu dậy, Quý Sở Nghiêu đang nằm im bên cạnh, chăm chú nhìn cậu.
Đối phương nở một nụ cười, nhưng trong đáy mắt lại không có ý cười, chỉ có một sự trống rỗng vô hồn. Dưới ánh mặt trời, hai con ngươi xanh biếc như ngọc, khúc xạ và phát ra ánh sáng nhiều màu sắc.
Quý Sở Nghiêu hỏi: “Em tỉnh? Muốn ăn cơm không? Anh dặn cyber quản gia nấu cơm trưa rồi.”
Tư Thần ngẩn ngơ, một lát sau mới ý thức được: người này không phải Quý Sở Nghiêu.
Tư Thần lùi về sau một chút: “… Đồ Linh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT