Edit: Chiêu
Beta: Na
Giữa trưa, bốn người ăn một ít bánh quy nén và nước do Tả Huyền chuẩn bị, nghỉ ngơi mười phút lại tiếp tục đi bộ.
Đường núi rất dài, Hàn Thanh đột nhiên hỏi: “Nếu đây gần đường lớn, chúng ta không cẩn thận đi ra ngoài, chẳng phải rất xui xẻo sao?”
Tả Huyền đáp: “So với đi ra núi Thanh Tuyền, không bằng lo lắng có người nào tụt lại phía sau chúng ta hay không.”
Trên thực tế, Lâm Hiểu Liên đã đuối sức, thể lực nam nữ vốn đã có chênh lệch, hơn nữa cô luôn ở trong trạng thái hoảng sợ lo âu, có thể đi theo mấy người đàn ông một buổi sáng ít nhiều là nhờ sự siêng năng làm việc ngày thường.
Hàn Thanh quay đầu lại nhìn, thấy môi Lâm Hiểu Liên trắng bệch, đầu đầy mồ hôi, không khỏi nhíu mày: “Bằng không cô đợi ở đây, chờ chúng tôi quay lại?”
“Không không không.” Lâm Hiểu Liên thở hồng hộc, vội vàng lắc đầu “Tôi còn có thể đi!”
Đi được một đoạn, trên cỏ cây xuất hiện vết máu, hơn nữa càng đi về phía trước càng nhiều, Mộc Từ Đột nhiên nhìn thấy một bóng đen, lập tức che Lâm Hiểu Liên ở phía sau: “Trong bụi cỏ có gì đó!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play