Edit: Chanh
Beta: Pủn
Một sáng sớm nọ, Martin phát hiện thị lực của mình đã khôi phục. Inou nằm bên cạnh đang bình yên chìm trong giấc ngủ, khóe miệng hơi giương lên, không biết mơ thấy chuyện tốt đẹp gì. Martin không khỏi đưa tay xoa xoa hai má trắng nõn của cậu, nhẹ nhàng véo mấy cái. Gương mặt Inou so với thời niên thiếu lúc mới gặp giống nhau như đúc, dấu vết năm tháng lưu lại trên mặt cậu thực sự không nhiều, vẫn là khuôn mặt ngây thơ như mười sáu tuổi, chỉ là ở khóe mắt lộ ra một vài vết nhăn nhạt nhòa, trên gương mặt đẹp đẽ tăng thêm một tia phong thái thành thục.
Lúc Inou im lặng thật sự rất dễ nhìn, mặt xoan mày liễu, hàng mi như lông vũ run rẩy trong ánh bình minh, cả người cũng giống như được che phủ một tầng ánh sáng nhàn nhạt nhu hòa. Martin dùng móng tay gảy nhẹ rèm mi của Inou, trong những ngày hắn không nhìn thấy, mỗi lần Inou chủ động cọ mặt của hắn, cảm giác ngưa ngứa khi lông mi phất qua gò má hắn đều nhớ rõ ràng. Martin chỉ kịp đùa nghịch một chút, Inou đã ngứa đến tỉnh, lập tức mở mắt ra.
Hắn đối mặt với một đôi mắt màu hổ phách tỏa ra ánh sáng lung linh, mang theo mừng rỡ vô tận lao thẳng vào lòng hắn.
“Anh có thể nhìn thấy rồi?”
“Ừm.” Martin cười hôn xuống khóe môi Inou, ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng: “Quả nhiên là tiểu mỹ nhân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play