Trong tiếng la hét của toàn trường, Giang Trạm và Bách Thiên Hành ôm một chút. Một cái ôm rất đàn ông, khiến mấy cô gái trẻ gáy thảm thiết. Dường như kêu thảm thiết còn có cả Phí Hải cách đó không xa nữa.
Giọng Phí Hải không thé như con gái, bỗng nhiên kêu lên vậy liền như thể trong đàn gà non lẫn vào một con vịt đực, muốn bao nhiêu đột ngột có bấy nhiêu đột ngột. Kêu lên một tiếng, ý thức được không đúng, Phí Hải hấp tấp ngậm miệng lại.
Tùng Vũ thò tay ôm lấy cố cậu, bịt cái miệng cậu: “Điên rồi à cái thằng!”
Phí Hải mim chặt miệng: cái này không trách tôi được nhé! Tại hai người họ ôm trước mà!
Tùng Vũ đè nặng âm thanh, kẹp cổ cậu xoay người, không nhìn Bách Thiên Hành với Giang Trạm ở bên kia: “Ông coi ông là fan đấy à, muốn kêu thì kêu trong lòng ấy!”
Nói xong tha Phí Hải đi mất.
Bên kia Giang Trạm và Bách Thiên Hành ôm "bình thường" một cái, "bình thường" mà buông ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT