Tề Manh sửng sốt, nói loại liền loại, cao tầng nhúng tay sâu vậy sao!?
Ông không kinh động đến Giang Trạm, làm như bình thường tiễn người rời đi, rồi nhanh chóng chạy về tầng trên. Tầng 22, phỏng vấn còn đang tiến hành, đã chuẩn bị kết thúc rồi, Tề Manh đuổi nhanh lại đây, trừng đỏ cả mắt: "Sếp đâu?"
Đồng nghiệp: "Vừa đúng lúc, đang định nói với ông đây, sếp lớn bảo thu thập lại tất cả tư liệu mang lên trên tầng, nói là đại Mentor đã xác định rồi."
Tề Manh sửng sốt: "Ai? Bạch Hàn? Hắn ký à?"
Đồng nghiệp đang bận việc trong tay: "Bạch Hàn? Không phải đâu, Bạch Hàn hắn từ chồi rồi mà."
Tề Manh: "Vậy là ai." Dừng lại chút, nhớ tới mình vốn định hỏi cái gì, vội quay lại hỏi: "Không đúng, Giang Trạm xuất sắc như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy đây là bảo vật, sao lại bị loại?"
Nhắc tới việc này, đồng nghiệp cũng thật sự rất cạn lời, nhún vai: “”Hôm nay là ngày phỏng vấn cuối cùng, biến động thật sự quá lớn, bên trên vừa gọi điện bảo phải loại hắn, vừa bảo mang tư liệu lên trên, ngay cả tư liệu các thí sinh hôm nay không qua phỏng vấn cũng phải mang, lại vừa thông báo đại Mentor đã xác định nữa."
Tề Manh: "Chuyện gì xảy ra chứ."
Đồng nghiệp: "Ai biết. Dù bên trên đã ra quyết định cuối cùng rồi, một cú điện thoại thôi mà lãnh đạo đều phải mang số sách đi mở họp."
Tề Manh nghĩ nghĩ, lập tức chạy vắt giò đi tìm lãnh đạo. Có thể giữ lại Giang Trạm hiện tại chỉ có lãnh đạo thôi, tuy rằng không biết cao tầng phía trên vì sao nhất định phải loại Giang Trạm, nhưng nếu sếp lớn có thể nói chuyện với phía trên, rồi dụng tâm khen ngợi khen ngợi một chút, thì sẽ có cơ hội.
Kết quả lãnh đạo đã ở tầng trên từ sớm rồi. Tề Manh: Bà đây khóc cho các người xem!
Tề Manh đã chuẩn bị tinh thần lành làm gáo vỡ làm muôi, cao tầng là dao, ông là thịt, muốn xắt thế nào thì xắt. Kết quả lãnh đạo sau khi xuống dưới liền trực tiếp khen Tề Manh: "Cái người số 165, đại học A kia, cậu tìm được ở đâu đấy, quá thú vị, Tiêu tổng xem xong video phỏng vấn và ảnh tĩnh, khen suốt nửa ngày."
Tề Manh phản ứng không kịp: "Hả? Không phải nói loại rồi sao?"
Lãnh đạo: "'À, Tiêu tổng chỉ đích danh giữ lại."
Tề Manh: "'Tui yêu Tiêu tổng!!!"
Lãnh đạo: "Đừng ạ, Tiêu tổng đã có vợ có con, không muốn bị cậu yêu đâu."
Tề Manh: "'Sếp, tôi cũng yêu ông!"
Lãnh đạo: "'Cậu cút đi."
Tề Manh: "Đúng rồi, đại Mentor xác định là ai? Ông gặp rồi à?"
Lãnh đạo: "Ừ, gặp rồi."
Tề Manh: "Ai vậy."
Lãnh đạo: "Hiện tại không thế nói, mới vừa xác định, còn chưa ký hợp đồng, hơn nữa dựa theo kịch bản chương trình, đại Mentor là ai thì phải giữ bí mật, đối với mấy tiểu Mentor cũng phải giữ bí mật, cho nên cứ dựa theo kịch bản bình thường thì đến ngày ghi hình mới biết được."
Phải chờ tới tận ngày quay? Ngay cả đoàn đội tổ tiết mục cũng phải giữ bí mật? Thần bí như thế, rốt cuộc là ai nha.
Bất kể là ai, có thế giữ lại Giang Trạm là đủ kinh ngạc đủ vui vẻ rồi. Tề Manh cố ý nhắn tin cho Vi Quang Khoát, chúc mừng Giang Trạm nhà ông được chọn.
Vi Quang Khoát không hổ là người từng trải: "Giang Trạm không bối cảnh, lại lóa mắt, không thành chướng ngại vật của ai chứ?"
Tề Manh: "Không dối gạt anh, vì Giang Trạm, em hiến cả thân cho cấp trên rồi."
Vi Quang Khoát: "Giữ chút mặt mũi đi."
Có điều Giang Trạm vừa bị loại lại vừa được bảo vệ, còn đều là thao tác của cao tầng, thật là khiến người ta nghi hoặc. Tổ tiết mục vì thế còn hóng hót rất lâu, nói thẳng khẳng định sau lưng Giang Trạm có người.
Thẳng đến khi lãnh đạo nhả tin, đưa ra một tuyên bố hợp lý: là do đại Mentor khuyên nhủ, nói sinh viên đại học A, trụ cột của đất nước, một người là có thế nâng cao trình độ học vấn chung của cả tổ tiết mục.
Mọi người ở tố tiết mục: cho nên, là bằng cấp cứu vớt nhân sinh?
Lãnh đạo: Ha hả.
Đại lão Bách Thiên Hành Bách nguyên văn lời nói của người ta là: "Người ta là trạng nguyên cuộc thi tuyển sinh đại học đấy, dính hỉ khí của sao Văn Khúc, các người thì ngược lại, trực tiếp loại luôn, đám loại trạng nguyên tuyển sinh đại học, không sợ ratings chương trình giảm xuống đến mức đóng băng? Sau lại theo hiệu ứng bươm bướm, đoàn đội trực tiếp giải tán, công ty phá sản?"
”…"
Bách Thiên Hành, một ngườ đàn ông mà chỉ cần y mở miệng nói quá mười chữ, ngươi đã muốn quỳ lạy.
***
Giang Trạm sau khi qua phỏng vấn, liền nhận được hướng dẫn chương trình tuyển tú do Tề Manh đưa cho.
Tổng cộng phát sóng 12 tập, thời gian ghi hình tổng cộng kéo dài bốn tháng, toàn bộ 100 người tuyển tú, xuyên suốt chương trình toàn bộ thực tập sinh đều tạm trú tại đó, có nhu cầu ra ngoài cần phải báo trước cho công ty quản lý, nếu lý do hợp lý, sau khi được tổ tiết mục đồng ý mới được rời đi. Trong thời gian đó không cho phép có bất kỳ lịch trình nào khác, không cho phép hủy bỏ hợp đồng và rút lui khỏi cuộc thi.
Hình thức tổng thể mà chương trình muốn thể hiện ra là vì chế tạo một nhóm nhạc thần tượng, hát, nhảy, biểu hiện trình diễn đều phải có. Trong lúc ghi hình thực tập sinh cũng phải có chút tài lẻ, tài lẻ không giới hạn trong phạm vi: ca hát, nhảy múa, trò chuyện, diễn xuất, lồng tiếng.
Khu vực sinh hoạt trừ bỏ phòng vệ sinh vân vân những nơi riêng tư ra, toàn bộ 24 giờ một ngày không gián đoạn ghi hình, thực tập sinh cần phải chú ý lời nói và việc làm.
Nghiêm cấm tách nhóm, nghiêm cấm những lời nói, cử chỉ khiêu khích, đối chọi, đánh nhau, cần hợp tác với sự sắp xếp hợp lý của chương trình, ai vi phạm sẽ bị coi là vi phạm hợp đồng.
Giang Trạm xem bản hướng dẫn, giống như một thế giới hoàn toàn mới đang chờ đợi hắn. Bởi vì chính thức thu hình vào một tháng sau, Vi Quang Khoát đặc biệt mời cho Giang Trạm giáo viên thanh nhạc, hình thể, sân khấu, vũ đạo các mặt.
Vi Quang Khoát: "Nếu đã tham gia, vậy phải nghiêm túc, không để lại bất kỳ nuối tiếc nào cho bản thân."
Giang Trạm tán thành với lời này. Hắn bắt đầu luân phiên lên các lớp, lịch trình mỗi ngày kín mít, không hề có thời gian lên mạng, cố ý chọt Vương Phao Phao, đẩy bớt mấy đơn mới nhận gần đây.
Vương Phao Phao biết lái máy bay lớn: Cuối cùng thì, P thần của chúng ta vẫn là muốn đi kiếp sống hôn nhân gia đình sinh con.
Giang Trạm: "....."
@Vương Phao Phao biết lái máy bay lớn: trước khi ông vào động phòng, có thể P nốt mấy tấm ảnh cuối cùng không, không phải đơn hàng, là thỉnh cầu của cá nhân tui.
@Vương Phao Phao: Đương nhiên, chỗ anh em thân thiết, tính toán rõ ràng, sẽ không bớt mất tiền đâu.
@P đồ: tôi miễn phí p cho bà, bà có thể bớt bớt làm trò lại?
@Vương Phao Phao: được được được! file gửi cho ông rồi, ông nhận đi.
Máy tính của Giang Trạm đã quá cũ rồi, mạng của nhà cũ này cũng không tốt, thỉnh thoảng nhận mail hơi lag, hắn đợi một lúc, thừa dịp dư thời gian hỏi: Gần đây có nhân vật mới nổi nào à? bà lại trèo tường* nhà ai rồi?
*trèo tường = không chung thủy, đu nhiều iđol một lúc
@Vương Phao Phao muốn lái máy bay lớn: không phải người mới! Là nam thần của tui.
@P đồ: Cái người bạo hành gia đình ngoại tình kia?
@Vương Phao Phao muốn lái máy bay lớn:...... Tui cắn ông á! Là Bách Thiên Hành! Bách Thiên Hành! Rong chơi một năm không lịch trình, không phim điện ảnh phim truyền hình cũng vẫn có thể hot động Thiên (trời) - Hành nam thần!
@Vương Phao Phao muốn lái máy bay lớn: nói ra ông lại không tin, anh ấy mấy ngày trước không lộ chút tiếng gió nào xuống sân bav. vừa văn găn nhải môt đơt fan cùng với trạm tỷ đang đợi Idol, mấy người đó cả Idol nhà mình cũng không đợi nữa, trực tiếp trèo tường đuổi theo Bách Thiên Hành.
@Vương Phao Phao muốn lái máy bay lớn: nam thần chính là nam thần, Idol nhỏ sao có thể so sánh được chứ.
Giang Trạm nhìn thấy ba chữ "Bách Thiên Hành" trong khung chat, lại nhìn những lời này của Vương Phao Phao, thiếu chút nữa không nhận ra tên "Bách Thiên Hành" này. Tường nhà Bách Thiên Hành các cô cũng trèo?
Năm đó ở Tam trung, ủy viên Bách Phong Kỷ (tác phong và kỷ luật :))) suýt chút nữa ném gãy chân mấy đứa trèo tường.
@P đồ: Cậu ta có hình tượng không tồi.
@Vương Phao Phao muốn lái máy bay lớn: hình tượng cái rắm nhé, nam thần của tôi chân thực như thế.
Góc dưới bên phải máy tính nhắc thư mới, Giang Trạm nhấp vào hộp thư, tải xuống tệp đính kèm và giải nén. Được rồi, trước khi thi tuyển tú P lần cuối thật đẹp ảnh cho cái vị Bách nam thần chân thực này nào. Dù sao cũng là bạn học cũ mà, tranh thủ P ra trình độ, P ra phong thái. Ảnh gốc được hiển thị trên màn hình.
Giang Trạm: “…”
Vị trên màn hình này, đội mũ rộng vành, đeo cái khẩu trang đến cổ cũng có thể che hết, cả gương mặt ngay cả cái lỗ tai cũng không lộ ra, toàn thân trên dưới chỗ da thịt duy nhất lộ ra chỉ có cánh tay với bàn tay.
Giang Trạm: “ ...…”
P như nào? P từ đâu?
Mở ra ảnh khác, cũng y chang vậy, Bách ảnh đế giống như đã sớm có chuẩn bị, một chút xíu khe hở cũng không lưu lại cho cameras.
@P đồ: ????
@Vương Phao Phao muốn lái máy bay lớn: ????
@P đồ: [ảnh chụp màn hình] không mặt mũi, p như nào?
@Vương Phao Phao muốn lái máy bay lớn: cho nên, đó là một bức ảnh chỉ ông mới p được, ai bảo ông là p thần chứ.
Giang Trạm đã hiểu, đây là muốn để hắn ghép một gương mặt nguyên chỉnh qua.
@P đồ: được rồi, để thử xem.
@Vương Phao Phao muốn lái máy bay lớn: Àiii, đáng tiếc, một năm không công khai lộ diện, không có ảnh mới, chỉ có thể dùng ảnh cũ thoii.
Giang Trạm đã bắt đầu p rồi, một lần nữa p cái đầu, thực ra không khó, hắn có kỹ thuật, mấu chốt là phải tự nhiên, không lưu lại dấu vết.
Mấy năm trước, Giang Trạm cũng đã p qua không ít lần ảnh ở các nơi của Bách Thiên Hành, không còn cách nào mà, ai bảo y hot như vậy, fan nhiều, ảnh chụp cũng nhiều. Mà p ảnh cho Bách Thiên Hành so với p ảnh cho nghệ sĩ khác, vẫn là không quá giống nhau.
Giang Trạm mỗi lần p Bách Thiên Hành, đối với ảnh chụp của y, thật giống như là đang chú ý đến những phát triển và sự nghiệp của y từ bên kia đại dương. Hình như nhiều năm như vậy rồi, cho dù rời xa cố hương, cùng với thành phố đã từng sinh sống cách xa vạn đặm, khoảng cách với Bách Thiên Hành, lại không có xa như vậy.
P rất nhiều rồi, Giang Trạm chẳng những biết tình hình động thái của Bách Thiên Hành, còn biết hắn quay phim điện ảnh phim truyền hình nào, đoạt được giải thưởng gì. Tiếp theo liền biết, Bách Thiên Hành mấy năm nay ở trong nước lăn lộn cực kỳ giỏi. Bọn họ so sánh với nhau, tựa như mây và bùn.
Đôi khi Giang Trạm cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống, thời điểm cảm thấy tối tăm áp lực, sẽ chủ động search thử Bách Thiên Hành trên mạng, còn follow cả ins và weibo Bách Thiên Hành. Dù sao thì những người quen trước đây, bất kể là cùng học hay bạn bè, đều không liên hệ nữa, duy chỉ có Bách Thiên Hành, lấy loại hình thức kỳ diệu này là có liên kết với cuộc sống của mình.
Đã hơn một năm, mẹ chết bệnh ở Vancouver, không bao lâu sau, Vương Phao Phao nhận một đơn, là ảnh trong phim của Bách Thiên Hành.
Fan sự nghiệp cảm thấy từ phương diện ảnh hay là phương diện tuyên truyền đều ở trình đồ rác rưởi, chụp quá kém, lại không muốn chịu thiệt, trạm fan tự mình tiêu tiền trực tiếp mời người p lại. Trùng hợp là, Bách Thiên Hành trong phim đang chịu tang, toàn thân đồ trắng.
Giang Trạm bởi vì lúc mẹ qua đời rất an tường bình yên, sau đó còn phải lo liệu hậu sự, những việc vụn vặt rất nhiều, một giọt nước mắt cũng chưa từng rơi.
Nhìn thấy ảnh trong phim của Bách Thiên Hành mà không thể kiềm chế được đột nhiên sụp đổ ngay lập tức. Đơn hàng đó có lẽ là do người P ảnh đối với tình cảnh trong ảnh gốc hiểu thấu cho nên thành quả vô cùng hoàn mỹ.
Tất cả trạm fan của Bách Thiên Hành đồng thời đăng ảnh, @tổ tuyên truyền phim, trực tiếp dạy dỗ phía làm ảnh cách làm người.
P thần trong giới sớm đã có tiếng, lại bằng một lần p mà thành danh, Vương Phao Phao từ đó mở ra cách thức mới, bắt đầu hợp tác với studio chính thức của một số nghệ sĩ. Đó cũng là một lần cuối cùng Giang Trạm p Bách Thiên Hành.
Sau đó, Giang Trạm nghỉ ngơi chấn chỉnh lại, lượng đơn hàng tiếp nhận giảm bớt dần, người vẫn còn ở nước ngoài; Bách Thiên Hành không có lịch trình công khai mới nữa, trạm tỷ tuyến đầu ngay cả ảnh cũng không chụp được, không bao lâu sau, trên mạng đồn đoán Bách Thiên Hành có dự định lui về ở ẩn.
Hiện tại, giờ này khắc này, thực tập sinh dự bị Giang Trạm, đối mặt với máy tính, mở ra kho lưu trữ ảnh của riêng mình, tìm đầu cho Bách Thiên Hành.
Giang Trạm: một năm không phát bánh* cho fan, fan nhà khác lâm thời trèo tường cũng không cho luôn, còn bắt hắn từng tấm từng tấm một tìm đầu cho y. Bách Thiên Hành, cậu nói thử xem, cậu còn là người sao?
Cuối cùng, Giang Trạm p xong. Ảnh thành quả có cả đầu lẫn mặt. Tài liệu thực tế của hắn đều là tích trữ từ những bức ảnh cũ, lục tìm ra được là cực kỳ không dễ dàng, phải phối hợp với ý cảnh ở sân bay, còn phải phù hợp với ngôn ngữ cơ thế.
Kết quả Vương Phao Phao ngay tại chỗ gửi lại ảnh trở về: p thần, hơn một năm trước, ông p ảnh để tang trong phim cho Bách Thiên Hành, có thể p đến xuất thần, vì sao bây giờ, ông không làm được hở?
@P đồ: tôi cảm thấy cũng được mà.
@Vương Phao Phao muốn lái máy bay lớn: không, không được.
@P đồ: chỗ nào không được?
@Vương Phao Phao muốn lái máy bay lớn: Tại tui, không giải thích rõ với ông. Chỉ là, cảm giác của cả khuôn mặt á. Lúc trước bảo ông p anh ấy, rất nhiều đều là ảnh thông cáo, còn về ảnh tuyên truyền, ảnh sân bay thì ít hơn, người đã xem qua ảnh sân bay đều nói, ảnh sân bay của Bách Thiên Hành đặc biệt xuất sắc.
@P đồ: xuất sắc theo kiểu như thế nào?
@Vương Phao Phao muốn lái máy bay lớn: tui nói rồi ông không được block tui.
@P đồ: tận lực.
@Vương Phao Phao muốn lái máy bay lớn: thanh nhã mà chán đời, cao quý mà lạnh nhạt, dịu dàng mà ngạo nghễ, tuấn dật mà khinh thường, trong ánh mắt anh ấy, có sương mù, mưa, và gió nữa.
Giang Trạm: “…”
Bộ lọc của fan Bách Thiên Hành là do giáo viên thể dục lắp cho hả?
@P đồ: tôi tiêu hóa một lát đã.
@Vương Phao Phao muốn lái máy bay lớn: đưa túi nôn.jpg
Giang Trạm không có sức nôn, tiếp tục lục ảnh tìm đầu. Dù sao hắn cũng không hiểu nổi, những từ khen ngợi và những từ bôi bác sao có thể kết hợp với nhau chỉ bằng một chữ "mà". Cho tới tận khi hắn tự cảm nhận một chút "chán đời" "lạnh nhạt" "ngạo nghễ" "khinh thường".
Từ từ đã, khí chất trong lời này ..
Giang Trạm thoát khỏi kho lưu trữ ảnh đặt hàng, click mở một file tên là "Cấp 3". Hắn từ trong file tìm ra được một bức ảnh chụp. Bách Thiên Hành mặc đồng phục sọc xanh trắng, quay đầu nhìn qua, khóe môi nhếch lên, hơi hơi nhíu mày, trong mắt có sự thiếu kiên nhẫn, còn có điều gì đó khác nữa.
Lấy luôn đầu này đi.
Lần này, p xong gửi đi, Vương Phao Phao không gửi lại ảnh ngay nữa, cũng không hé răng.
Qua một lúc, Vương Phao Phao bắt đầu bùng cháy: p thần! ông vẫn là p năm nào!!!! p bất khả chiến bại! Vương giả giới p!!!
Vào ban đêm, một trạm fan nào đó có hàng chục triệu fan của Bách Thiên Hành đăng lên tấm hình sân bay kẻ ô vuông. Một nửa tấm hình là ảnh chụp gốc, một nửa là đã thêm hiệu ứng filter, ảnh thành quả đã p thêm mặt.
P/s: p thần còn ở đây một ngày, fan Bách chúng ta còn có bánh để liếm! Xông lên --!
Bình luận top: Má nó! Này thật sự không hề nhìn ra một chút dấu tích nào luôn! Giống ảnh chụp quá rồi! p thần quả thực p ra linh hồn Bách của chúng ta!
Top: Cách một năm, P với Bách lại lần nữa hội ngộ.
Top: P ở đâu, Bách ở đó!
Top: P nhất định rất thích Bách, là cái loại thích đến sâu thẳm tâm hồn mới có thể p thần kỳ như vậy! Tôi không cần biết, nhất định là như vậy!
Top: Một năm trước ảnh thần, một năm sau vẫn là ảnh thần, xong rồi xong rồi, tôi phải cắn (đường) đôi này, có phải tôi choáng đầu rồi không, nhất định là Bách của chúng ta một năm không xuất hiện, là do không có bánh liếm, ai mau tới đánh cho tôi tỉnh!
*Liếm bánh: "Bánh" ở đây là nói đến tài nguyên hoặc ngoại hình mà fan mong thần tượng của mình sở hữu. Khi chưa có được thông tin chính thức, một số fan sẽ P ảnh thần tượng thành nhân vật chính của một số bộ phim truyền hình hoặc tiêu thuyết ăn khách, hoặc poster thương hiệu,.... mà fan muốn thần tượng mình sắm vai. Fan Bách bởi vì quả lâu không thấy động tĩnh của thần tượng nên tự chơi với nhau, tìm người p mặt anh để "liếm" với nhau đó =)))
Hết chương 5.