Nước phun ra tạo thành một vòng cung parabol tiêu chuẩn trong không trung, đáp đất toàn bộ bên chân Bách Thiên Hành. Bách Thiên Hành cúi xuống nhìn thoáng qua nước bên chân, ngẩng đầu nhìn Giang Trạm: “Cần phải kinh ngạc vậy à?”
Lúc Giang Trạm phun nước đã bị sặc, vừa ho khan vừa giơ tay xua xua: “Khụ khụ, khụ khụ, không phải .... khụ khụ khu.”
Bách Thiên Hành rút hai tờ giấy từ trong túi đưa sang, Giang Trạm nhận lấy xoa xoa miệng, từ từ dừng ho.
Bách Thiên Hành từ đầu đến cuối đều nhìn hắn, lúc này, căn bản không để cho Giang Trạm có nhiều thời gian tự hỏi, gần như là bám sát từng bước: “Bất ngờ lắm, đúng không?”
Giang Trạm vừa mới căn quá dùng sức, ánh mắt có chút tụ máu, sau khi bình tĩnh trở lại mắt vẫn còn đỏ, hắn giơ tay lên trước mắt, có chút mờ mịt có chút khó tin, lại hơi vô tội, cái dáng vẻ này thật là giống chú chó con vô tri ngây thơ.
Giang Trạm hoãn xuống, mới nói: “Đúng......”
Bách Thiên Hành vẫn dựa cái bàn, hỏi hắn: “Lúc trước không nhìn ra chút nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play