Đào Đào Ô Long

Chương 1: 🍑 Tan học ở cổng trường đợi tôi 🍑


2 tháng

trướctiếp

"Không có, chỉ nói là lúc tớ còn rất nhỏ có gặp qua, còn lại cái gì cũng chưa nói."

"A..."

Hai cô gái trò chuyện qua lại được vài câu cũng không còn gì để nói. Cho đến khi điện thoại Chung Giai Giai "đinh" lên một tiếng, như là có chuyện gì quan trọng vậy, hiện lên ngay trang đầu của điện thoại.

Giây tiếp theo, trong phòng học vang lên tiếng hét chói tai của Chung Giai Giai, dọa Tô Đào và các bạn học trong lớp giật mình.

"Cái quỷ gì đây! Nữ thần của tớ sao có thể cùng với cái người đầy tai tiếng Ninh thiếu này có quan hệ với nhau chứ! Cái account marketing này bị sao vậy, a thật là!!"

Tô Đào đưa mắt nhìn về bốn phía, kéo kéo ống tay áo đồng phục của Chung Giai Giai.
"Giai Giai, cậu nói nhỏ chút."

Tính cách của Chung Giai Giai vẫn luôn hấp tấp, giờ phút này tuy rằng đã im lặng nhưng tâm tư muốn tiếp tục chửi vẫn còn. Cô ấy lôi kéo Tô Đào, không ngừng lẩm bẩm lầm bầm.
"Cái tên Ninh thiếu này làm nhiều chuyện xấu đến mức cần phải có một cái máy tính mới có thể thống kê hết được. Tin tức tình ái của hắn bay đầy trời, lên hotsearch như khách quen vậy! Xong rồi xong rồi, hậu viện của tớ cháy rồi hu hu hu."

"Không đúng! Đây nhất định là do account marketing phát tin lung tung! Chờ xem, buổi tối phòng làm việc của nữ thần nhất định sẽ tìm luật sư bác bỏ tin đồn ngay thôi!"

Nữ thần của Chung Giai Giai là một tiểu hoa vừa mới nổi lên gần đây, kỹ thuật diễn xuất ổn định, trước kia Chung Giai Giai có nhắc qua với Tô Đào vài lần, lúc ấy Tô Đào đều sẽ đơn giản trả lời lại cô ấy vài câu.

Nhưng mà hôm nay cô thật sự không có một chút tinh thần nào nên cứ để cho Chung Giai Giai bên cạnh tự lải nhải, không có trả lời lại.

Đang uể oải suy nghĩ miên man thì điện thoại bỗng nhiên kêu lên một tiếng. Tô Đào không quá để ý, tùy ý lấy ra liếc mắt nhìn, phát hiện một tin nhắn chưa đọc.

Mở ra nhìn một lát, mắt hạnh xinh đẹp chậm rãi mở to, thân mình của cô cũng chậm rãi ngồi thẳng dậy.

Chung Giai Giai thấy trạng thái của cô bạn không đúng, nhanh chóng thò người lại gần nhìn vào điện thoại của Tô Đào.
"Làm sao vậy?"

[Tan học ở cổng trường đợi tôi]

Câu chữ ngắn gọn, mấy thứ dư thừa như dấu chấm, dấu phẩy đều không thèm sử dụng.

Chung Giai Giai sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Tô Đào.
"Đây là người ở bên kia muốn đến đón cậu sao?"

"Không biết."

Tô Đào rũ mắt nhìn chằm chằm tin nhắn trên điện thoại, gõ một dòng chữ.

[Xin hỏi ngài là?]

Nhưng đáng tiếc là sau đó điện thoại vẫn luôn im ắng không một chút tiếng động nào.

Cái này tin nhắn này khiến cho cả buổi chiều Tô Đào đều hoảng loạn, trên lớp mơ mơ màng màng bị giáo viên gọi tên hai lần mới chậm rãi ổn định lại suy nghĩ.

Sau đó thời gian nhanh chóng đến chạng vạng tối.

Tan học, Tô Đào về phòng ngủ lấy hành lý, Chung Giai Giai đi mua hai ly trà sữa rồi đứng ở cổng trường đợi cô bạn. Vài phút trôi qua, phía xa xa liền thấy Tô Đào đi tới.

Tô Đào thay bộ đồng phục rộng rãi trên người thành một chiếc váy ngắn khó lắm mới thấy cô mặc cùng với một chiếc quần giữ ấm màu trắng.

Trên người trắng hồng giao nhau, tóc Tô Đào là kiểu tóc ngắn, lúc này cũng được buộc một nửa lên thành một bím tóc nho nhỏ trên đỉnh đầu. Đứng ở phía xa xa nhìn lại trông giống như một viên kẹo bông gòn biết đi, cảm thấy vừa mềm lại vừa ngọt.

Chỗ Tô Đào đứng là ở gần cổng trường nên có không ít học sinh, lúc này tầm mắt của mấy bạn học đó đều dính chặt trên người cô.

Chung Giai Giai nhảy nhót chạy đến bên người Tô Đào, tay cầm hai ly trà sữa nóng đưa tới cho cô.
"Tớ mua vị hương thảo cùng đậu đỏ, cậu chọn một ly đi."

Tô Đào chọn vị đậu đỏ, cầm lấy sau đó nói cảm ơn với Chung Giai Giai.

"Sao cậu còn cố ý thay quần áo vậy?"

Chung Giai Giai thắc mắc, cô bạn thân này ngày thường không quá chú trọng bề ngoài, mấy ngày nay ở trong trường hầu như cũng chỉ thay đổi tới lui hai bộ đồng phục. Lần này bỗng nhiên mặc một bộ đồ mới nên cô có chút tò mò.

Tô Đào uống một ngụm trà sữa, ấm áp ngọt ngào ở đầu lưỡi tỏa ra, mặt mày ủ rũ cả ngày rốt cục cũng giãn ra một chút, đôi mắt hạnh cũng sáng hơn rất nhiều.
"Cha tớ dặn đấy. Hình như là cha đã đưa ảnh chụp của tớ cho người bên kia xem, bảo tớ mặc một bộ quần áo giống như vậy."

Chung Giai Giai a một tiếng, cùng Tô Đào đi ra khỏi trường học.

Bên ngoài Nhất trung cũng có không ít người đến đón con cái tan học, có rất nhiều chiếc xe tư gia đậu ở bên ngoài.

Lúc này, một tiếng phanh gấp vang lên cắt qua những buồn bực phía chân trời.

Một chiếc xe thể thao màu đen đầy kiêu ngạo ngừng lại bên đường ngay trước mắt mọi người, bánh xe xẹt qua để lại những vết hằn trên phần tuyết vừa dày vừa nặng đọng dưới đất.

Cha của Chung Giai Giai đối với xe thể thao vô cùng si mê, đại đa số siêu xe ông ấy đều biết, mà cô ấy mỗi ngày đều đi theo cha mình, mưa dầm thấm đất nên cũng hiểu biết một chút về siêu xe.

Lúc này nhìn thấy chiếc xe kia thì liên tục kích động túm quần áo của Tô Đào.
"Chiếc xe này cha tớ có nhìn thấy qua trên tạp chí một lần rồi! Trên toàn cầu chỉ có đúng 20 chiếc! Vừa quý vừa khó mua!"

Tô Đào đối với siêu xe không có hứng thú gì nên cũng không đáp lời lại.

Lại đứng tại chỗ đợi một chút, thấy không có người tới tìm mình nên cô liền kéo hành lý dẫn theo Chung Giai Giai đi qua phía bên kia đường, trong lòng đang nghĩ xem có nên nhắn tin cho cái số điện thoại bí ẩn kia hay không.

Lúc đi ngang qua trước mặt chiếc xe thể thao kia, vẻ mặt Chung Giai Giai vừa tò mò lại vừa hưng phấn, không ngừng đánh giá chiếc xe. Kết quả, giây tiếp theo, tiếng còi xe chói tai vang lên, thành công làm hai cô gái ngừng bước.

Tô Đào thật sự bị hoảng sợ, còn chưa kịp phản ứng lại thì cửa sổ chỗ ghế lái siêu xe đã chậm rãi hạ xuống. Ngồi bên trong xe là một người đàn ông.

Lúc này hắn đang ngậm một điếu thuốc trong miệng, từ góc độ của Tô Đào nhìn qua có thể thấy rõ đường cong sườn mặt cùng chiếc cằm căng chặt tinh xảo của hắn.

Một lát sau, người đàn ông lấy bật lửa châm thuốc rồi tùy ý ném nó sang bên cạnh, lười nhác quay đầu lại. Bốn mắt nhìn nhau, Tô Đào thấy được một gương mặt cực kì đẹp trai.

Làn da rất trắng, mũi cũng rất cao, mắt đào hoa, là loại nhan sắc mà lúc cười lên có chút ngả ngớn, bạc tình.

Nhưng đáng tiếc là lúc này trên mặt người đàn ông không có ý cười, thần sắc nhìn qua cũng rất lạnh. Hắn nhìn Tô Đào, trực tiếp mở miệng hỏi.
"Tô Đào?"

-


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp