Tôi chở chú Ba tới một quán bán nông dược trong trấn, mua loại thuốc chuyên diệt ốc, đắt chết người lên được, chú Ba lại không mang theo tiền, vẫn là tôi trả hết.
Chúng tôi trở lại thôn khi trời chiều đã ngả về tây, đi tới ghềnh nước, quả nhiên là có người của chú Ba ở đó, có điều là lũ ốc kia dường như không còn tụ lại nữa, tìm một lúc một con cũng không thấy, chẳng biết đã trốn đâu hết cả.
Chú Ba mặc kệ, vẫn phân cho mỗi người một ít thuốc đem đi rắc, làm xong thì trời cũng đã tối, chú Ba nói: “Được, sang năm người ở đây chẳng có ốc mà ăn nữa rồi.”
Tôi thầm nhủ: “Cả đời này mình sẽ không ăn ốc nữa.”
Chúng tôi quay về nhà ngủ, ngày hôm nay quả có hơi mệt, ngồi xe mấy tiếng đồng hồ, hơn nữa con Kim Bôi của tôi đã lâu rồi không được bảo dưỡng, phanh hình như có chút vấn đề, lúc khởi động đặc biệt mệt. Tôi nhanh chóng nằm xuống.
Sắp tới tôi còn suy nghĩ ngày mai sẽ phát sinh những chuyện gì, vì lũ ốc kia tụ lại thành một hình dạng quỷ dị như vậy, chẳng lẽ có thứ ma quái gì hỗ trợ bọn chúng nữa. Trong lúc nửa mê nửa tỉnh đầu tôi tất cả đều là hình ảnh của cái bóng kia, rồi cảnh lũ ốc từ trong khe suối bò ra, bò thẳng tới trước giường của tôi.
(Kể tiếp đi anh, rồi chúng nó làm gì anh 😀 )
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT