Tô Nguyễn cứng đờ, một tay lau nước mắt, một tay xách váy bỏ chạy.
Trước khi đi, ngay cả một câu cũng không nói nên lời.
Bạch Lê Phong nhìn thấy vở kịch hay này, nhịn không được cảm thán: “Anh Quý thật có phúc nha, em gái nhỏ này cũng rất xinh đẹp mà? Anh lại khiến cho người ra khóc mất rồi.”
Quý Việt Châu không nói gì.
Bạch Lê Phong tiếp tục luyên thuyên: “À, Thời Ngu mà em gái nhỏ này vừa nhắc là chị dâu của em sao? ”
“Tôi đã nói rồi, đừng có gọi chị dâu.” Trong giọng Quý Việt Châu có chút tức giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT