Xuyên Không Thành Thiên Tài Cá Mặn Giới Tu Chân

Chương 23


2 tháng

trướctiếp

Lạc Vân Dã gật đầu, lại nhìn cái tay không buông tay mình ra, hỏi: "Cô nương có chuyện?"

Ngu Chi Dao: "..."

Nàng hơi mỉm cười lộ ra chút lúng túng nhưng không mất lễ phép, nhân tiện thả tay của hắn, vuốt phắng nếp nhăn trên y phục, điềm nhiên hỏi: "Vị công tự này rất giống với ca ca thất lạc của ta, mới vừa rồi Tiểu Ngư nhất thời tình thế cấp bách muốn xác nhận một chút, không biết công tử có thể cho Tiểu Ngư nhìn cổ tay được không?"

Đôi mắt của Lạc Vân Dã hơi lóe lên, rất phối hợp vén tay áo màu đen, lỗ ra cổ tay trắng như tuyết.

Ngu Chi Dao cúi đầu, nhẹ nhàng đè ngón tay của hắn, làm bộ nhìn cổ tay một chút, ngay sau đó thất vọng nói: "Cổ tay của ca ca có một nốt rùi màu đen rất nhạt... Đa tạ công tử."

Nàng nghiêm túc nhìn tiểu nhị: "Tiểu Nhị, mâm thịt bò kia ghi vào tên của ta, còn nữa, cũng cho ta một mâm thịt bò đã được cắt tốt."

Lạc Vân Dã: "..." Hắn luôn cảm thấy nửa câu cuối mới là điếm chính.

Lạc Vân Dã đi lên lầu.

Ngu Chi Dao đi theo phía sau hắn, được tiểu nhị dẫn đến phòng trống bên cạnh hắn.

Rốt cuộc vào phòng, nàng nằm ngang trên giường, yên lặng che mặt than thở.

Cũng may, chỉ cần kỹ thuật diễn tốt, sẽ không chết vì xấu hổ.

Chẳng qua mới vừa rồi hành động xấu hổ kia của nàng, trái lại cũng thăm dò được tin tức hữu dụng, tu vi của thiếu niên kia đúng là Trúc cơ hậu kỳ.

Ngu Chi Dao cảm thấy cho dù có người phát hiện nàng là người đứng đầu Thiên Bảng, muốn phái người đến ám sát nàng cũng sẽ không phái một tu sĩ Trúc cơ đến.

Đây không phải là ám sát, đây là đưa đầu đến.

Cho nên tổng kết lại, chính là vô tình gặp bình thường mà thôi.

Có duyên thì gặp gỡ, xem nàng và Vân Vân gặp nhau ở trên bài viết của kính Linh thông cũng biết.

Nếu không phải kính Linh thông cần tu sĩ cảnh giới Khai Thiên nhỏ máu nhận chủ, Ngu Chi Dao sắp nghi ngờ người này chính là Vân Vân tỷ tỷ dịu dàng kia!

Sau giờ ngọ buồn ngủ ập đến, Ngu Chi Dao tạm thời lấy kết luận là trùng hợp. Nàng đeo chụp mắt mềm mại lên, đắp chăn mỹ mãn ngủ trưa.

Phòng bên cạnh.

Lạc Vân Dã dùng nước rửa mặt, hắn ngồi xuống, vừa ăn thịt bò, vừa uống quả trám.

Nghĩ đến mới vừa rồi liên tiếp gặp được thiếu nữ Trúc cơ tự xưng là Tiểu Ngư còn rất thích ăn ngon kia, Lạc Vân Dã hiếm khi cong môi mỉm cười.

Tiểu Ngư, tên rất hay.

Lạc Vân Dã không tin lời tìm huynh trưởng kia của nàng, mới vừa rồi lúc tay của Ngu Chi Dao chạm vào hắn, hắn lập tức phát động lực lượng huyết mạch, muốn tìm kiếm người thân ở Vân giới cho nàng.

Nhưng Vân giới mênh mông, lại không có người nào mang huyết thống giống nàng.

Mặc dù không biết vì sao nàng lại nói dối, chẳng qua Lạc Vân Dã có thể nhìn ra Ngu Chi Dao là tu vi Trúc Cơ, tất nhiên người này không thể nào đến ám sát hắn được.

Cho nên hắn cũng không đặt chuyện này trong lòng.

Lạc Vân Dã ăn xong, thu dọn đồ sạch sẽ, bắt đầu tu luyện.

Từ khi hắn lấy được bán thần khí Cổ Phù bút, hơn nữa dùng Cổ Phù bút vẽ phù triện, vốn dĩ tu vi của hắn đã bị áp thấp nhất là Khai Thiên cảnh, nhưng bậy giờ lại tiếp tục bị đè xuống thành Trúc cơ hậu kỳ.

Đợi lúc Thiên Bảng công bố thành tích tháng thứ hai, nguy cơ tứ phía. Cho dù những người khác không biết, Vân Phù Phái cũng sẽ phái số lượng lớn đệ tử đi ra ngoài tìm hắn, muốn bắt hắn.

Thật ra tu vi của Lạc Vân Dã vẫn đang yên lặng tăng lên, chẳng qua bị Thiên lôi làm tổn thương, biểu hiện ra ngoài từ Khai Thiên cảnh xuống Trúc Cơ hậu kỳ. Hắn cảm thấy nhất định phải nhanh chóng khôi phục lại bình thường, mới có thể dùng được linh phù cao cấp giữ được tính mạng, toàn thân trở lui.

Ngu Chi Dao tỉnh lại ăn thịt bò cùng với món ăn mua ở tiệm cháo, sau đó tu luyện như ngày thường, rồi sau đó lại mở kính Linh thông ra tiếp tục xem bài viết của các tông sư luyện đan, nghiên cứu đan đạo.

Đúng giờ cơm tối, Ngu Chi Dao đẩy cửa phòng ra, chuẩn bị đi đến tửu lầu mà Vân Vân đề cử ăn cơm, hôm nay đi ngay đến Linh Lung các gần đây!

Lạc Vân Dã và nàng đi ra một trước một sau, lúc nhìn thấy nàng thì ngẩn ra, ngay sau đó lạnh nhạt gật đầu với nàng.

Thái độ vô cùng lạnh nhạt bình thường.

Ngu Chi Dao đối với loại trùng hợp không thể giải thích này, chỉ yên lặng che trán.

Hai người đi xuống lầu, đi ra khỏi khách điếm Đàm Hoa.

Mới vừa đi rồi, sòng bạc bên cạnh có một tên nam tử trung niên hung thần ác sát nổi giận đùng đùng đi ra, trực diện dung hăng đụng vào vai của Lạc Vân Dã, làm cho Lạc Vân Dã lảo đảo một cái.

Sắc mặt của Lạc Vân Dã không thay đổi, chỉ liếc nhìn nam tử kia, rất lạnh nhạt.

Nam tử trung niên kia bị hắn liếc nhìn cho là bị khiêu khích, lửa giận tăng thêm ba trượng: "Nhìn cái gì! Tiểu tử thúi ngươi lại dám nhìn lão tử! Ngươi biết lão tử là ai không? Lão tử chính là Lạc Vân Dã hạng hai trên Thiên Bảng đấy!"

Ánh mắt lạnh nhạt của Lạc Vân Dã từ khoảng khắc nghe lời này có chút cổ quái.

Nam tử trung niên kia rất tức giận, gã lấy phù bút màu vàng viết phù triện treo bên hông mình, "Biết đây là cái gì không? Đây là bán thần khí Cổ Phù bút, chỉ cần tiện tay vẽ phù triện, là có thể lấy được mạng chó của tiểu tử ngươi. Bây giờ quỳ xuống dập đầu ba cái cho lão tử, lão tử sẽ tha cho ngươi!"

Gã giống như nhịn tức giận thật lâu rốt cuộc cũng tìm được nơi trúc giận, càng đắc ý phách lối hơn, liếc nhìn Lạc Vân Dã, chờ hắn dập đầu nhận sai.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp