Edit: QuinnYue
***
Tiểu Như thấy trên màn hình nhắc tới mấy kẻ cao tầng kia, liền "Ừ" một tiếng: "Tôi sẽ lập tức đi tìm bọn chúng để báo thù, bao gồm cả Dương Chính Vân nữa, tổng cộng là sáu người, tôi nhớ rất rõ."
Nhớ lại cảnh tượng lúc đó, cô nói, "Lúc đầu tôi bất tỉnh, cho đến khi đau đớn tột cùng mới tỉnh lại. Khi ấy tôi đã gần như hấp hối, cầu xin bọn chúng tha cho tôi, nhưng chúng lại cười cợt rất kiêu ngạo, nói rằng chơi đùa với người đang ngạt thở mới thú vị nhất." Nói tới đây, trong mắt cô lại rỉ máu, "Tôi muốn giết chết bọn chúng! Nguyện vọng duy nhất trước khi tôi chết chính là giết chết bọn chúng!"
Những ký ức đau khổ và nhục nhã như vậy, cô thật sự không muốn nhớ lại.
Mấy kẻ khốn nạn kia thật kinh tởm, cố ý bịt mũi cô khiến cô ngạt thở, đợi khi cô sắp chết thì lại thả tay để cô hít thở, cứ thế lặp đi lặp lại. Cuối cùng, mấy kẻ đó chơi quá trớn, khiến cô không thể thở nổi và cứ thế chết ngạt. Khi phát hiện cô đã chết, bọn chúng không hề có chút xấu hổ nào, thậm chí còn cười ha hả, thậm chí khi thân thể cô còn chưa nguội lạnh, chúng vẫn tiếp tục làm nhục cô.
Cô hận bọn chúng vô cùng!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT