Ánh nến yếu ớt chỉ có thể chiếu một góc ở cửa nhà xác. Chỉ một góc này, cô đã thấy mấy cái giường và thi thể phủ ga trắng trên giường rồi.
Một giây đó, Diệp Miêu muốn thét lên chói tai, muốn chạy trốn, muốn giật tóc mình điên cuồng, muốn lắc lư tất cả mọi người bên cạnh…
Nhưng hiện tại cô chỉ lẻ loi có một mình, cho nên cô không hét, bởi quá sợ nên hét không thành tiếng, cũng không chạy trốn, bởi chân nhũn ra không chạy nổi, càng không giật tóc. Bởi hai tay cô còn đang bận vịn tường. Không vịn tường nhất định cô sẽ ngã xuống theo bức tường.
Cứ dựa cửa vịn tường mấy phút, Diệp Miêu mới lấy lại hơi thở được.
Tỉnh táo, Diệp Miêu, nhất định cô phải tỉnh táo!
Nội tâm Diệp Miêu thầm động viên bản thân. Cô phải tỉnh táo, cô không thể dựa mãi vào các chị Tây tỷ được. Như vậy sẽ chỉ kéo chân mọi người thôi, không thể cùng tiến bộ với mọi người.
Lại động viên tâm lý của mình mấy phút, Diệp Miêu vịn tường, run rẩy bước chân vào nhà xác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play