Lâm Tây cũng rất đói. Khiêu đại thần liên tục hai lần đối với cô mà nói tiêu hao rất lớn.
Nhìn Lâm Tây ăn từng miếng cơm lớn, Giang Nhược Phong giơ tay khẽ xoa đầu Lâm Tây, trong ánh mắt đều là vẻ hiền từ: “Ăn từ từ thôi. Không đủ vẫn còn. Bữa trưa em cũng chưa ăn mà.”
Ánh mắt này... Lâm Tây bị cô nhìn tới nổi da gà khắp toàn thân.
Ăn hai hộp cơm xong, Lâm Tây no tới mức bụng tròn vo. Cô nằm trên giường nghỉ ngơi. Ăn no lại khiến cô mệt rã rời.
Giang Nhược Phong vừa ngồi một bên vừa lập kế hoạch nghề nghiệp cho cô: “Lần sau chúng ta tiến vào phó bản, Tây Tây em phải có ý thức lấy thiện cảm thật tốt của những tồn tại trong phó bản. Còn có kỹ năng Khiêu đại thần của em nữa, cố gắng có thể Khiêu đại thần liên tục hai lần, nhưng gánh nặng rất lớn đối với thân thể và tinh thần. Cho nên tinh thần của em có thể tốt một chút, thể lực có thể càng mạnh hơn một chút, có phải càng có thể Khiêu đại thần liên tục tới ba lần...”
Cô vừa ngồi một bên vừa lẩm bẩm nói đâu đâu, Lâm Tây nghe như thôi miên, chẳng biết từ bao giờ mà mí mắt đã díp lại.
“Cộc cộc cộc...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT