Nhìn dáng vẻ của Hạng Diệu giờ phút này như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào vậy.
Dù về ý nghĩa thì người đá anh ta, quất dùi cui lên mông anh ta không phải là mình nhưng trong lòng Lâm Tây vẫn cảm thấy hơi hơi tự trách. Cô đưa tay kéo góc áo Giang Nhược Phong, nói: “Chị Phong, đừng nói nữa.”
Giang Nhược Phong cảm thấy có vẻ Lâm Tây hơi dễ tính quá, nhưng nghĩ dù sao cô cũng mới hai mươi ba tuổi, vừa ra trường, mới lăn lộn ngoài xã hội một năm, con người có hiền lành, mềm yếu một chút cũng là rất bình thường.
"Tây Tây." Lần đầu Giang Nhược Phong gọi Lâm Tây như vậy. Cô muốn dạy Lâm Tây cách sinh tồn trong thế giới này. “Làm người không thể lương thiện quá. Em lương thiện, người khác sẽ bắt nạt em đấy.”
Lâm Tây nghe thế giật mình? Chị Phong hiểu lầm quá rồi.
Cô muốn giải thích rằng đây không phải lỗi của Hạng Diệu. “Chị Phong, thật ra là...”
Cô còn đang nghĩ xem phải nói thế nào để không bại lộ kỹ năng Nhảy bà đồng của mình, lại có thể giải thích rõ ràng hiểu lầm này thì Hạng Diệu đứng bên kia lại tưởng cô định nói chuyện vừa rồi đã dần anh ta một trận, vội vàng quát to: “Cô im đi!”
Lâm Tây giật nẩy cả mình. Cô nhìn Hạng Diệu, trừng mắt, trong lòng thầm nói, chẳng lẽ anh không muốn tôi giải oan cho anh à?
"Sao anh lại quát em ấy?" Giang Nhược Phong che trước người Lâm Tây, cau mày nhìn Hạng Diệu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play