Rất nhanh sau đó, có tù nhân đẩy xe cơm tới đưa cơm. Cơm đưa đến trước mặt Lâm Tây, cô nhìn thoáng qua, thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù không có thức ăn mặn nhưng đồ ăn nhìn có vẻ cũng bình thường sạch sẽ, không khiến người ta không nuốt nổi.
Bọn họ lần lượt ăn cơm. Một người đàn ông hơi béo chừng ba mươi tuổi nói: “Có thể cùng vào phó bản coi như có duyên, sau này còn cần cùng hợp tác hoàn thành nhiệm vụ. Như vậy, lời đầu tiên tôi xin giới thiệu một chút, tôi tên là Trương Bưu, đến từ khu giam giữ số 12.”
Bên cạnh hắn là một người đàn ông gầy giống như khỉ, nói: “Tôi cùng phòng giam với anh ta. Mọi người có thể gọi tôi là Tên gầy.”
Ở cạnh đó là ba nữ sinh, cũng rất trẻ tuổi, chỉ chừng hơn hai mươi. Nữ sinh cầm đầu mắt một mí, nói: “Ba người chúng tôi đến từ cùng một phòng giam, cũng tới từ khu giam số 13. Tôi tên là Trương Đan, cô ấy là Tiết Dĩnh, còn đây là Vương Xán Xán.”
Giang Nhược Phong cũng nói theo: “Bốn người chúng tôi đều đến từ khu giam giữ số 14. Tôi tên là Giang Nhược Phong.”
Sau đó cô chỉ vào Lâm Tây: “Cô ấy tên là Lâm Tây.”
Lại chỉ vào hai người còn lại, cô nói: “Cô ấy là Diệp Miêu. Còn đây là Hứa Dư Dung. Chúng tôi đều là người mới. Đây là lần đầu tiên chúng tôi tiến vào phó bản, xin quan tâm nhiều hơn.”
Chỉ còn duy nhất một người, đó là anh giai cool ngầu chảnh choẹ không để ý tới Lâm Tây kia.
Thấy tất cả mọi người đều tự giới thiệu rồi, anh giai ngầu kia ngẩng đầu lên, ánh mắt đen xì tràn đầy vẻ phiền chán khó chịu. Hắn nói: “Hạng Diệu.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT