Thật ra Hạng Diệu làm như vậy cũng không suy nghĩ nhiều. Anh chỉ đơn thuần muốn Lâm Tây nhận ra bản thân mà thôi. Anh với Lâm Tây gặp gỡ không nhiều, có thể nói là hoàn toàn không có động tác gì quen thuộc cả. Thứ khiến người ta ấn tượng khắc sâu nhất chính là chuyện anh từng bị Lâm Tây đánh ba lần.
Chờ tới khi anh thực hiện động tác xong, rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của Lâm Tây nhìn mình thật lâu.
Biết là Lâm Tây đã nhận ra mình rồi, anh cũng hơi yên tâm. Nhưng tỉnh táo lại, nghĩ tới không ngờ mình thực hiện loại động tác này trước mặt nhiều người như vậy…
Trong nháy mắt, anh cảm thấy toàn thân nóng lên, thấy không còn mặt mũi nào sống nữa. Cũng may hiện tại mọi người đều bị che mặt hết rồi, còn may, còn may... Chỉ có một mình Lâm Tây biết là anh…
Hạng Diệu càng nghĩ càng cảm thấy toàn thân bất ổn. Anh cảm thấy Lâm Tây đúng là khắc mình. Nếu không thì tại sao lần nào cùng cô ấy vào một phó bản đều xui xẻo như vậy?
Lâm Tây bị kinh ngạc trong chốc lát, sau đó tâm trạng cũng từ từ bình phục lại. Cô nghĩ ra Hạng Diệu cũng chẳng còn biện pháp nào để cô nhận ra được, chỉ có như vậy là đơn giản, trực tiếp nhất.
Nghĩ tới đó, cô bèn không suy nghĩ nhiều nữa. Cô đã nhận ra bốn người trong đội ngũ cả rồi, nhưng cũng không cảm thấy buông lỏng hơn là bao. Bởi vì trò chơi vẫn đang tiếp tục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT