Giang Nhược Phong nói cô bị Hứa Dư Dung lừa đến nơi này. Lâm Tây lại bị Dương Đậu lừa đến. Chuyện này trở nên khó phân biệt nổi, khiến Lâm Tây cũng không dám tin tưởng Giang Nhược Phong trước mắt.
Mặc dù cô cảm thấy Phong tỷ trước mặt là thật, nhưng vẫn muốn xác nhận lại một chút. Vì vậy cô hỏi: “Ngọn nến của chị đâu?”
Giang Nhược Phong liếc cô đầy ẩn ý, sau đó lấy một ngọn nến đã cháy gần hết, còn ngắn ngủn một đoạn ra. Ngọn nến ướt sũng. Cô nói: “Bị rơi xuống nước tắt rồi.”
Lâm Tây cầm ngọn nến trong tay cô, cất nó vào trong túi mình. Đang nghĩ còn có thể dùng phương pháp nào kiểm tra Phong tỷ là thật hay giả, lại nghe Giang Nhược Phong hỏi: “Có phải vẫn chưa xác định chị là thật hay giả không?”
Lâm Tây ngẩn ra. Giang Nhược Phong lại không hề tức giận chút nào, trái lại còn hơi vui vẻ. “Em có thể cẩn thận như vậy, đúng là đã trưởng thành rồi.”
Cô suy nghĩ rồi nói: “Nếu như có quỷ giả mạo chị, hẳn sẽ không biết những chuyện trước khi chúng ta tiến vào phó bản. Như vậy đi. Em hỏi chị chuyện xảy ra trước khi tiến vào phó bản xem chị có biết không. Như vậy là được rồi chứ?”
Cô đã nói như vậy rồi, Lâm Tây cũng không có cách nào từ chối được, không thể làm gì khác hơn là hỏi: “Sau khi chúng ta rời khỏi phó bản đầu tiên, chị bèn có thêm một biệt danh. Xin hỏi biệt danh đó là gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT