Hơn nữa phiếu bông khó có được đến dường nào? Cho dù là chú nhỏ, cũng không có bản lĩnh trong thời gian ngắn kiếm được nhiều phiếu bông như vậy? Sợ chính anh cũng không đủ dùng!
"Những thứ mẹ anh gửi cho anh có liên quan gì đến tôi?"
Khổng Thanh Tuyết ở cách đó không xa nhìn bọn họ, cắt ngang lời nói của bọn họ: "Anh Cố!"
Đồng Dao ước gì Khổng Thanh Tuyết đi ra phá rối, mượn cơ hội này rời đi.
"Đồng Dao, cô có biết trong nhà anh Cố gửi đồ đến không? Cô đến hỏi anh Cố muốn chăn bông hở" Khổng Thanh Tuyết gọi Đồng Dao lại, con ngươi đen láy nhìn chằm chằm vào Đồng Dao.
Lúc này bông vải ở hợp tác xã mua bán đã không mua được, giá phiếu bông ở chợ đen tăng gấp mấy lần không nói, còn chưa chắc có thể mua được.
Một giường chăn bông dày cộng thêm một thân áo bông quần bông, ít nhất cũng phải mười hai cân bông mới đủ để Đồng Dao qua mùa đông dài đằng đẵng này.
Khổng Thanh Tuyết nhìn chằm chằm vào Đồng Dao, chưa từng thấy Đồng Dao mua bông về, cô ta chắc chắn Đồng Dao vẫn chưa mua được bông.
Đồng Dao dừng bước, xoay người nhìn về phía Khổng Thanh Tuyết: "Tôi biết cái gì? Tôi muốn cái gì?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play