Cố Cẩm Việt liền đem những lời Ngô Lương nói ở bệnh viện kể lại hết.
Khổng Thanh Tuyết còn tưởng Ngô Lương nói chuyện cô ta xúi giục hắn ta đi hãm hại Đồng Dao.
Không ngờ lại là chuyện hoang đường như vậy.
Trong nháy mắt, Khổng Thanh Tuyết liền vênh mặt hất hàm.
"Nói bậy! Dây bình an của tôi bị mất, áo lót của tôi cũng bị mất. Lúc đó tôi còn ở điểm thanh niên trí thức nổi giận mắng kẻ nào ăn trộm đồ của tôi. Chuyện này lúc đó anh và anh hai, anh tư chẳng phải cũng biết sao?"
Cố Cẩm Việt cười lạnh: "Ai biết đồ của cô có thật sự bị mất hay không!"
Khổng Thanh Tuyết tức đến xanh mặt, mắng to: "Tôi bị mù hay sao? Hay là tôi đê tiện như vậy? Tôi và lão già độc thân Ngô Lương kia có khả năng gì chứ? Não anh bị nhét phân heo à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play