Vương Phương định đi thay quần áo thị bị mẹ Quan bắt đi giặt đồ. Vương Phương không nghĩ đến mình đã ở cái tuổi nên bà rồi mà vẫn còn bị "bà cô ác độc" tra tấn.
Bây giờ bà ta đang hận vết thương trên mặt mau chóng nhanh lành để có thể đi làm ở nhà máy dệt ngay tức khắc. Đi làm bên ngoài sẽ tốt hơn ở nhà với mụ già khốn kiếp này. Ngay cả đến đêm lúc nằm mơ, trong đầu Vương Phương cũng toàn là hình ảnh mẹ Quan.
Sang đến ngày hôm sau, Khổng Lâm Lang đã hoàn toàn bình tĩnh lại, bà đến nhà họ Đồng tìm Vương Phương. Khắp mặt Vương Phương đều là vết thương, nên bà ta không hề muốn gặp Khổng Lâm Lang. Nhưng mẹ Quan đã lôi cổ bà ta từ trong phòng ra ngoài: "Không phải mẹ thiên hạ! Trốn trong phòng làm gì!"
Vương Phương cắn răng nhìn Khổng Lâm Lang: "Cô đến tìm tôi làm gì? Trong nhà đang rất vội, không có thời gian tiếp đãi cô."
Khổng Lâm Lang dùng ánh mắt nặng nề mà nhìn bà ta: "Tôi có việc phải tìm cô."
"Việc gì thì để lần sau nói."
"Có việc quan trọng nên mới tìm cô ngay lúc này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play