Cổ họng của Vương Phương nghẹn đến mức đau rát, tiểu tiện nhân là có ý gì đây hả?
"Mày quanh co chỗ nào? Không phải khá tốt sao?" Vương Phương làm trái lương tâm mà khen hai câu.
"Không phải bà nói tôi không biết xấu hổ à? Không phải bà nói tôi lòng lang dạ sói sao? Không phải bà nói tôi là sói mắt trắng sao? Mẹ à, xem ra bà dạy con không giỏi bằng dì Khổng rồi, dì Khổng dạy con giỏi quá nên bà mới thích nhiều hơn, sau này bà nên học hỏi dì ấy nhiều hơn nhé..."
Vương Phương nghe Đồng Dao khen Khổng Lâm Lang dạy con giỏi hơn, còn kêu bà ta học hỏi Thẩm Lâm Lang thì sắc mặt của bà ta đã đổi thành màu gan lợn.
Tiểu súc sinh!
Tiểu rác rưởi!
Thật sự bà ta đã hối hận khi giữ tiểu tiện nhân này lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play