Bông tuyết rơi trên đỉnh đầu, chẳng bao lâu đã tích tụ thành một lớp dày, trông như đang đội một chiếc mũ lông trắng.

Đây là tàn ảnh, là ký ức, không phải thật.

Trúc Ẩn Trần tự nhủ trong lòng, lắc đầu để rũ tuyết trên đỉnh đầu, sau đó tự kéo mình ra khỏi tuyết, nếu không ra ngay, y sẽ lại bị chôn vùi lần nữa.

Nói chứ tuyết và gió này, nhiệt độ và cảm giác đều quá chân thật, cứ như thật vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play