Ước chừng nửa nén hương sau, hai người phía dưới cuối cùng cũng tức muốn hộc máu rời đi.
Phong Bạch Tô thấy vậy, cánh tay thon dài hữu lực vòng qua Ngụy Kinh Mặc, ôm lấy hắn từ trên cây bay xuống.
Ngụy Kinh Mặc vẫn luôn rũ đầu, cảm giác được bên hông căng chặt, hắn theo bản năng vươn cánh tay câu lấy cổ Phong Bạch Tô.
Thân mình đơn bạc không tự giác dán sát vào ngực nàng, nháy mắt cả người đều bị mùi hoa thơm ngào ngạt bao vây, làm đôi mắt đạm mạc của hắn không khỏi mơ màng.
Phong Bạch Tô đứng yên một lúc, thấy người trong lòng còn ngơ ngác ôm cổ lấy nàng, trêu chọc nói: “Thế nào? Không nỡ rời khỏi người bổn điện à?”
Giọng nói lười biếng tản mạn truyền đến làm Ngụy Kinh Mặc lập tức bừng tỉnh, buông tay rời khỏi ôm ấp của nàng.
Tiết trời đầu thu đã hơi se lạnh, mới vừa rồi hắn vẫn luôn ngốc trong lồng ngực Phong Bạch Tô, hơn nữa còn khẩn trương nên không có cảm giác lạnh. Lúc này gió lạnh đánh úp lại, cả người đồ trắng ướt đẫm dính sát vào thân thể mảnh khảnh, cái lạnh thấu xương xuyên qua lớp quần áo mỏng.
Hắn không kìm được mà run nhẹ, đôi môi vốn nhạt màu càng thêm trong suốt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT