Đông Thanh và tiểu thị bên người Thẩm Nhược   đóng lại cửa phòng sau khi rời khỏi đây.
Ngụy Kinh Mặc ngồi xuống, nhìn Thẩm Nhược một bên mở miệng dò hỏi: “Hiện tại chỉ có chúng ta, ca có thể nói cho đệ biết rốt cuộc đã phát sinh sự tình gì không?”
Biểu tình trên mặt hắn nghiêm túc, đôi mắt thanh lãnh dừng trên khuôn mặt người đối diện.
Thẩm Nhược khẽ cắn môi, đôi mắt hơi hơi rũ xuống, mãi lâu sau mới nói: “…… Mới vừa rồi ta trở lại tiệc mừng thọ không lâu, thì có tiểu thị lại gọi ta nói váy của công tử phủ Thừa tướng bị bẩn, muốn ta đi lấy một kiện đưa qua cho hắn. Ta cũng không nghĩ nhiều liền cầm váy áo đi qua phòng cho khách bên kia. Sau khi đẩy cửa vào hô vài tiếng không có ai trả lời liền nghĩ đi ra ngoài trước, kết quả vừa định đi ra ngoài thì nhị hoàng nữ say khướt xông vào.”
Nhớ lại cảnh tượng ngay lúc đó, sắc mặt hắn trở nên khó coi, thanh âm cũng thêm run rẩy: “Sau đó nàng ta liền xông tới muốn…… Ta liều mạng giãy giụa, cũng không biết bắt lấy thứ gì rồi đập vào đầu nàng ta, lúc này mới chạy ra khỏi phòng.”
Thẩm Nhược nghĩ mà sợ run rẩy thân mình, mặc dù tính tình hắn hoạt bát rộng rãi, nhưng nam nhi gia gặp được chuyện như vậy vẫn nhịn không được sợ hãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play