Lối ra của khu săn bắn ở ngay phía trước, Phong Bạch Tô tự nhiên cũng đi theo mọi người tiến về trước.
Tuy nhiên so với sự nôn nóng của những người khác, nàng không nhanh không chậm cưỡi hắc mã đi theo, khuôn mặt diễm lệ có chút lạnh nhạt.
Ngụy Kinh Mặc cùng Thẩm Nhược bị ngựa dưới thân phát cuồng mã mang vào sâu trong khu săn bắn.
Thẩm Nhược thường thường cùng các tiểu công tử Phượng Lăng thành cùng nhau ra ngoài du ngoạn, nên kỹ năng cưỡi ngựa còn tính là khá tốt. Tuy rằng lúc này sắc mặt hơi tái nhợt, nhưng vẫn không đến mức hoảng loạn, hắn nhìn sang Ngụy Kinh Mặc đang song hành bên cạnh cao giọng hô: “Biểu đệ! Nắm chặt dây cương! Ngàn vạn lần đừng buông tay!”
Hắn hiện tại không lo lắng cho bản thân mình nhiều, chủ yếu là lo cho Ngụy Kinh Mặc. Rốt cuộc Ngụy Kinh Mặc vì đáp ứng lời mời của hắn mới tới, hơn nữa Ngụy Kinh Mặc cũng không giống hắn thường tiếp xúc cưỡi ngựa, nếu lần này thực sự có ngoài ý muốn, bất luận là Trấn Bắc Vương phủ hay là phủ thái phó đều khó mà giải thích, chính hắn cũng không thể tha thứ cho mình!
Thời điểm con ngựa đỏ dưới thân Ngụy Kinh Mặc mất khống chế chạy như điên, khuôn mặt như ngọc càng là trong suốt như tuyết, cánh môi nhỏ bé run nhè nhẹ, đại não trống rỗng, chỉ có thể dùng hết toàn lực nắm lấy dây cương trong tay, đến nỗi lời nói của Thẩm Nhược bên cạnh một chữ cũng không nghe được.
Khi Phong Bạch Vi mang theo người lại đây, liền nghênh diện hai con ngựa bay nhanh chạy tới bên này. Mắt đen thâm thúy thập phần sắc bén dừng ở trên một người tuyết y thiếu niên trong đó, đôi đồng tử màu đen như mực khẽ co lại.
Theo sau đó, trên mặt hiện ra vẻ nôn nóng quay lại phía sau lạnh lùng nói: “Các ngươi đi cứu người bên trái, bổn điện bên phải!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play