Bà nội Chu thấy Chu Viễn đi rồi mới khẽ nói với Khưu Bạch, "Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy nó dẫn người về nhà đó."
Khưu Bạch rất phối hợp nghiêng người về phía trước, thì thầm: "Con và Chu Viễn là bạn tốt."
Bà khàn giọng nói, "Bạn sao? Có bạn thì tốt, Viễn ca nhi của ta vẫn luôn là người độc lai độc vãng, cuối cùng cũng kết bạn rồi."
Viễn ca nhi? Nhũ danh này thật đặc biệt, mang hương vị của thời xưa.
Trong sách có ghi, bà nội Chu từng làm nha hoàn thiếp thân cho chủ mẫu của một đại gia tộc lúc còn trẻ, sau đó vì cách mạng nổ ra, bà bị gia đình gia tộc đó đuổi đi nên đành chạy nạn đến phương Bắc.
Thảo nào trên người bà không có loại khí chất đặc thù như các cụ già trong thôn thường có.
Khưu Bạch hỏi: "Chu Viễn anh ấy, vẫn luôn một mình sao?
"Đúng vậy." Bà nội cảm thấy thân thiết với cậu, muốn nói chuyện với cậu nhiều hơn.
Bà nheo mắt, nhớ lại quá khứ, "Đứa nhỏ này rất khổ, nó vừa ra đời mấy năm thì cha mẹ đã chết ngay trên đường chạy nạn, ta liền mang theo Viễn ca nhi lúc ấy còn rất nhỏ một đường trốn đến nơi này."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play