Trong một lần dọn dẹp nhà, Khưu Bạch phát hiện một cái hộp quen thuộc từ trong đống đồ vật mang đi từ nông thôn, khi mở ra thì hóa ra đó là sợi dây chuyền đá quý nhặt được ở bãi phế liệu.
Mười mấy năm trôi qua, viên ngọc vẫn đỏ rực lộng lẫy chói mắt như trước, làm người ta mê mẩn hoa mắt.
Cầm sợi dây chuyền, Khưu Bạch không khỏi hoài niệm những ngày tháng nghèo khó nhưng vô cùng ấm áp ấy, cậu đi tới thư phòng nơi người đàn ông đang chỉnh lý thư tịch, lắc lắc thứ trong tay như dâng một báu vật.
Chu Viễn cầm qua xem kĩ một hồi, mấy năm gần đây anh đi khắp nơi làm ăn, tiếp xúc với nhiều ông chủ thích chơi đồ cổ, anh cũng tìm hiểu rất nhiều về các vật được sưu tập. Sợi dây chuyền trong tay này, bất kể là chất lượng hay sự khéo léo, khí tức lịch sử lắng đọng ở nó đều hiếm có trên thế giới.
Ngón tay thon dài thưởng thức dây chuyền, Chu Viễn tò mò hỏi: "Ở đâu ra vậy, sao trước giờ anh chưa từng thấy?"
Khưu Bạch cười hì hì quay người, trực tiếp ngồi vào trong vòng tay người đàn ông, từng chữ từng câu tường thuật lại cho anh nghe năm đó mình ôm tâm thế "sửa mái nhà dột" đi vào trạm phế liệu như thế nào, giữa chừng thì thất vọng, cuối cùng lại nhặt được bảo bối trong đống đổ nát ấy.
"Lúc đó em định chờ đến lúc hai ta nghèo không chịu nổi sẽ đem nó ra đi bán lấy tiền, kết quả anh quá có tài năng, không cho em có cơ hội biểu hiện." Khưu Bạch trêu nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT