Sau khi Hoàn Hành vừa dứt lời, mọi người có mặt đều kinh ngạc đến sững sờ, dường như họ vừa chợt nhìn thấy một bí mật tày trời. Cô nương đứng tựa cửa không khỏi muốn lén lút chuồn đi, mong rằng trong tình cảnh đông người thế này, vị Hoàn công tử kia sẽ chẳng nhớ gì cả. Nhưng vừa nảy ra ý nghĩ ấy, nàng đã thấy tiểu công tử lắc đầu, mặt mày nghiêm túc nói: “Không đúng, huynh đệ không thể hôn môi đâu.”
Chúng nữ: “……”
Hoa khôi đứng bên cạnh rất nhanh phản ứng lại, vội vàng cười nói: “Công tử, đến đây, chúng ta tiếp tục nghe khúc nhé. Lục Tú,” nàng quay đầu lại, nói với cô nương đang rụt rè đứng bên: “Còn không mau đi hát một khúc cho Hoàn công tử?”
“Dạ.” Cô nương đang quỳ một bên, ôm lấy cây tỳ bà tiến lên phía trước, quỳ xuống ngay chính giữa. Ngón tay nàng lướt qua dây tỳ bà, khúc nhạc nhỏ nhẹ vang lên.
Bên cạnh, Tạ Tử Thần nghe khúc nhạc, từ từ tỉnh táo lại. Tạ Đồng đứng ngay bên cạnh vội vàng đến giúp hắn thu dọn mảnh sứ vỡ và băng bó vết thương, lo lắng nói: “Công tử, ngươi làm sao vậy?!”
Tạ Tử Thần không nói gì, dường như không có chuyện gì xảy ra, hắn quay đầu nhìn Hạ Tam Nương đang có chút ngạc nhiên trên mặt nhẹ giọng nói: “Ta biết ngươi là con gái của Hạ Thượng thư, cũng biết chuyện Trương Ngự sử đã làm với ngươi năm đó.”
Nghe những lời này, biểu cảm trên gương mặt Hạ Tam Nương thay đổi mấy lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT