Thập niên 60: Nhật Ký Nuôi Con Trong Đại Viện

Chương 6: Còn nửa tiếng nữa mới kiểm vé


2 tháng

trướctiếp

Hàn Liệt là một quân nhân điển hình, chính trực, trách nhiệm, đồng thời cũng có chút cẩu thả, lúc trước anh ngoại trừ huấn luyện cũng chỉ chăm hai đứa nhỏ, trước nay chưa từng gặp gỡ hẹn hò với đồng chí nữ.

Anh khẳng định không thể ăn ngay nói thật, liền lắc lắc đầu: “Không có việc gì.”

Liễu Tố Tố cũng không nghĩ nhiều, hỏi anh: “Niệm Tô cùng Chiêu Đệ đâu rồi? Không tới sao?”

“Không có.” Hàn Liệt nói, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, xem ra đồng chí Liễu Tố Tố vẫn là nghiêm túc một chút thì tốt hơn.

Liễu Tố Tố nghĩ, cũng đúng, dù sao hai đứa nhỏ quá hướng nội, đưa tới mấy chỗ như thế này bị mọi người vây quanh nhìn ngắm sẽ không tốt lắm.

Liễu Tố Tố gật đầu: “Lát nữa anh uống ít rượu thôi, sáng mai còn phải lên đường.”

“Em yên tâm.”

Hàn Liệt không thích uống rượu nhưng tửu lượng của anh rất tốt, trước nay chưa từng uống say. Tuy nhiên có vẻ lần này anh hiển nhiên là đá phải ván sắt rồi, vừa lên bàn ăn đã bị rót rượu, không chỉ Vu Đại Trụ, còn có hai anh em Vu Kiến Dân thập phần quan tâm Liễu Tố Tố.

Hiện tại em gái đi lấy chồng, còn phải tùy quân, bọn họ vừa lo lắng vừa vui vẻ, sợ Hàn Liệt đối xử không tốt với Liễu Tố Tố, lấy danh nghĩa uống rượu không ngừng hỏi han, chờ đến lúc rốt cuộc yên tâm thì Hàn Liệt cũng say quắc.

Liễu Thục Vinh thiếu chút nữa tức chết: “Con xem các con này, xuống tay không biết nặng nhẹ, sao lại trực tiếp chuốc say Tiểu Hàn chứ.”

Hàn Liệt xua xua tay: “Nương, con không có say, con có thể về.”

Vu Đại Trụ cũng có chút áy náy, vội nói: “Khó mà tự đi được lắm, để chú đưa con về, dù sao cũng không xa, đi thôi đi thôi.”

Mọi người đã về, Liễu Thục Vinh liền bắt đầu dọn dẹp, Liễu Tố Tố muốn đến giúp đỡ lại bị bà đuổi đi: “Con mau đi tắm rửa rồi đi ngủ đi, sáng mai phải lên xe rồi. Chị dâu con cùng mấy thím đều có thể giúp nương.”

Liễu Tố Tố thấy đúng là không cần cô lắm, cũng không miễn cưỡng về phòng đi ngủ.

Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, bên ngoài truyền đến động tĩnh, Liễu Tố Tố phảng phất nghe thấy tiếng Hàn Liệt, vội vàng thay quần áo đi ra ngoài, quả nhiên là Hàn Liệt kêu một chiếc xe bò lại đây.

Mọi người đều đã dậy giúp đỡ dọn đồ lên xe bò, Liễu Tố Tố vựng Trang Tiền, Trang Trình lên, dùng nước lạnh lau mặt một phen, hai nhóc lập tức tỉnh ngủ.

“Nương?”

“Hôm nay chúng ta sẽ đi xe lửa, chờ lát nữa lên xe rồi ngủ.” Hôm qua Liễu Tố Tố đã nói qua cùng hai nhóc, lúc này vừa nghe nương nói xong liền cầm tay nải nhỏ của mình, bò lên trên xe bò.

Đồ rất nhanh đã xếp xong, Liễu Thục Vinh biết mới sớm như vậy bọn họ khẳng định không kịp ăn sáng, liền luộc 10 quả trứng gà đưa cho Liễu Tố Tố: “Ở trên đường ăn, còn có mấy cái bánh quy bánh, quai chèo gì đó nương để ở trên cùng, đừng để mình bị đói.”

Liễu Tố Tố biết hiện tại không phải lúc nói chuyện khách khí, gật gật đầu, đột nhiên bước lên một bước ôm Liễu Thục Vinh cùng Vu Đại Trụ, “Nương, chú, bọn con đi đây, chờ con tới nơi sẽ viết thư cho mọi người.”

“Còn có hai anh với chị dâu, mọi người ở nhà cũng phải giữ gìn sức khỏe.”

Liễu Thục Vinh cố nén nước mắt: “Được, được, con cùng bọn nhỏ phải sống thật tốt vào, Tiểu Hàn, sau này nhờ con chăm sóc.”

Hàn Liệt gật đầu, “Nương yên tâm.”

Liễu Thục Vinh biết không thể tiếp tục trì hoãn, liền thúc giục bọn họ đi, chú lái xe bò vẫy vẫy cái roi, con bò già liền lộc cộc bước đi, tiếng bước chân vào buổi sáng yên tĩnh vô cùng rõ ràng, càng đi càng xa.

Chờ đến lúc không còn nhìn thấy đám người Liễu Thục Vinh, Liễu Tố Tố mới nhích người, khẽ thở dài một cái.

Hàn Liệt biết cô khổ sở, liền nói: “Về sau có cơ hội, em lúc nào cũng có thể mang theo bọn nhỏ trở về.”

Hai đứa Trang Tiền còn nhỏ, giờ đã dựa vào tay nải ngủ rồi, Liễu Tố Tố sợ con bị cảm lạnh, đắp cho hai đứa thêm cái áo.

Cô nghe anh nói vậy gật gật đầu: “Đúng rồi, anh nói cho tôi một ít tình huống của Niệm Tô cùng Chiêu Đệ đi.”

Hàn Liệt dừng một chút mới nói: “Hai đứa nó là con của chiến hữu của tôi.”

Bộ đội có trợ cấp cho thân nhân liệt sĩ, con của họ sẽ được họ hàng nuôi dưỡng, nhưng không phải đứa trẻ nào cũng được chăm sóc tốt, có một số người nhà cầm tiền liền chạy, còn có một số không muốn gánh vác trách nhiệm, nói thế nào cũng không muốn nhận nuôi.

Mẹ ruột của Niệm Tô, khi cha thằng bé còn sống đã yêu người khác, người vừa chết, cô ta lập tức tái hôn, Niệm Tô lại không có ông bà, bộ đội điều tra về họ hàng của Niệm Tô, phát hiện bọn họ đều có nhân phẩm không tốt, liền đưa Niệm Tô trở lại bộ đội.

Về phần Chiêu Đệ, mẹ khó sinh mà chết, cha đã hy sinh, ông bà cô bé nói thì rất xuôi tai nhưng lại cực kỳ trọng nam khinh nữ, vừa nhận được tiền an ủi vào tay, liền chuẩn bị đem Chiêu Đệ bán lên khe suối làm con dâu nuôi từ bé, tiền trợ cấp thì giữ lại để cho con trai lấy vợ trong thành.

Lúc ấy nếu không phải Hàn Liệt vừa lúc qua thăm, Chiêu Đệ đã sớm bị hủy hoại.

“Em hẳn là cũng có thể nhìn ra được, Chiêu Đệ... đặc biệt phản cảm tôi.” Hàn Liệt nói.

Liễu Tố Tố gật đầu.

Cũng không phải phản cảm Hàn Liệt, mà là sống trong một gia đình trọng nam khinh nữ như thế, Chiêu Đệ từ nhỏ đến lớn làm trâu làm ngựa, bị đánh bị mắng, ngay cả mẹ ruột cũng là vì muốn sinh con trai mới khó sinh chết, sau đó còn xảy ra chuyện bị bán đi, dẫn tới cô bé vô cùng bài xích người khác phái, cho dù là Hàn Liệt trên danh nghĩa là cha, còn từng cứu cô bé cũng không ngoại lệ.

“Niệm Tô cũng không khác lắm. Thằng bé không thích nói chuyện, có đôi khi đi ra ngoài bị người ta đánh bị thương nhưng một chữ cũng không nói ra, nếu không phải tôi đã từng nghe thấy tiếng nó khóc, còn tưởng rằng nó không biết nói.” Hàn Liệt cười khổ.

Anh một mình không thể chăm sóc hai đứa trẻ, càng khiến chúng trở nên im lặng và sống nội tâm hơn..

“Nương tôi mất sớm, cha tái hôn, dì hai nguyện ý giúp tôi trông con, nhưng sức khỏe của bà không tốt, còn phải chăm lo cho gia đình mình, tôi không thể lại làm phiền bà.”

Hàn Liệt nói xong, Liễu Tố Tố liền trầm mặc.

Cô nhìn ra được nguyên nhân dẫn đến tính tình cực đoan của Chiêu Đệ, nhưng lại không rõ sự việc phát sinh trên người Niệm Tô.

May mắn lúc trước đồng nghiệp kể chuyện, Liễu Tố Tố có để ý và nhớ được. Sở dĩ Niệm Tô có cái tên này là do mẹ ruột nhóc có người trong lòng, người đó họ Tô, sau này tuy rằng cô ta kết hôn cùng cha Niệm Tô, nhưng vẫn nhớ mãi không quên người đàn ông kia, cảm thấy bởi vì cha Niệm Tô mà cô ta mất đi quyền lợi theo đuổi tình yêu.

Tuy rằng điểm này cô ta tương tự với nguyên chủ, nhưng việc cô ta làm càng ngày càng quá đáng. Nguyên chủ đối xử với hai đứa con lạnh lùng, còn cô ta thì khác, đối với Niệm Tô không đánh thì mắng, cả ngày nhục nhã, trách cứ thằng bé, đem toàn bộ thù hận đối với chồng trút hết lên người con cái, ngay cả vết sẹo trên mặt Niệm Tô cũng là do bị cô ta hắt nước sôi.

Sống trong hoàn cảnh như vậy, đến người lớn còn không chịu nổi chứ đừng nói là đứa bé 5 tuổi, Niệm Tô mắc bệnh trầm cảm cũng không có gì kì quái.

Liễu Tố Tố nghĩ đến chuyện này, tức đến nghiến răng, ngẩng đầu nói: “Hàn Liệt, tôi muốn đưa Niệm Tô đến bệnh viện.”

“Em nói đến vết sẹo trên mặt nó?” Hàn Liệt hỏi.

Liễu Tố Tố gật đầu.

“Tôi đã từng dẫn nó lên bệnh viện tỉnh thành, bác sĩ cũng đã kê thuốc nhưng vô dụng.” Hàn Liệt nói, “Lên huyện thành khám lại cũng được.”

Liễu Tố Tố nghĩ thầm, hẳn không phải vô dụng, mà là thuốc bị Niệm Tô lau sạch.

Ở quân khu, trẻ con nhiều, loại người gì cũng có, lời trẻ con ngây thơ nhưng cũng là thứ khiến người ta tổn thương nhất, Niệm Tô không được hoan nghênh, những đứa trẻ đó khẳng định sẽ chỉ chỉ trỏ trỏ thằng bé, dưới tình huống này, việc nhóc trộm lau sạch thuốc là bình thường.

Nghĩ vậy, Liễu Tố Tố trừng mắt liếc nhìn người đàn ông trước mắt một cái, tuy rằng biết anh cả ngày phải huấn luyện, căn bản không rảnh lo hai đứa nhỏ nhưng cô vẫn không nhịn được hơi hơi tức giận.

Hàn Liệt đột nhiên bị trừng: “???”

Sao vậy? Anh chưa nói không đi mà?

Trong lúc nói chuyện đã tới nhà dì hai Hàn Liệt, bên này cách huyện thành gần hơn so với thôn Liễu Tố Tố, cho nên bọn họ dứt khoát xuất phát từ nhà dì hai, còn có thời gian thu dọn đồ.

Dì hai Hàn mang đồ tới, lôi kéo Liễu Tố Tố nói chuyện một hồi, chờ đến khi Hàn Liệt dắt hai đứa nhỏ ra, Liễu Tố Tố để hai đứa ngồi trên xe bò, nhìn bốn đứa nhóc mơ mơ màng màng, còn có Hàn Liệt ở bên cạnh, Liễu Tố Tố hít sâu một hơi.

Một nhà sáu người bọn họ, lúc này xem như chân chính bước lên con đường tùy quân.

Liễu Tố Tố ngồi trên xe bò không phát hiện, cách đó không xa có một thân ảnh lén lút nhìn bọn họ chằm chằm.

Chưa nhìn được bao lâu, đột nhiên có nói âm thanh truyền đến: “Lê Ngọc Quế, mày không nhanh lại đây băm đồ ăn cho heo đi, tránh ở đó lén lút làm cái gì!”

Không sai, người đang đứng nhìn lén, không ai khác chính là cô gái hối hôn với Hàn Liệt —— Lê Ngọc Quế.

Lê Ngọc Quế biết mẹ ả vốn dĩ đã không thích ả, đặc biệt sau khi ả tự tiện hối hôn cùng Hàn Liệt thì càng trướng mắt ả hơn, cuộc sống của ả ta càng ngày càng khó khăn.

Nhưng Lê Ngọc Quế nhưng không hối hận, bởi vì chỉ có ả ta biết, gả cho Hàn Liệt chính là đường chết, chỉ có lui hôn, ả ta mới có thể có tương lai tươi sáng!

Nghĩ đến những việc xảy ra ở đời trước, Lê Ngọc Quế vừa lòng cười cười.

Nếu mua thuốc, vậy không cần đến bệnh viện, tới huyện thành liền trực tiếp chạy về phía ga tàu hỏa.

Quân đội Hàn Liệt ở An Thành, cách nơi này cách hai tỉnh, ngồi xe lửa nhanh nhất cũng phải mất hai ngày một đêm mới có thể đến nơi.

Ga tàu hỏa người nhiều, Liễu Tố Tố chưa vào vội mà mang theo mấy đứa nhỏ chờ ở bên ngoài, đợi Hàn Liệt mua xong vé liền nghe anh nói: “Còn nửa tiếng nữa mới kiểm vé.”

Liễu Tố Tố gật đầu, hỏi anh: “Quân đội bên kia có của hàng bách hóa chứ, nên mua vài thứ trở về.”

Tuy rằng Hàn Liệt được bộ đội chia phòng (nhà) ở, bên trong cũng có đồ dùng, nhưng hiện tại thình lình nhiều thêm ba người, cái gì cũng phải mua thêm một ít, hơn nữa nhìn bộ dáng này của anh, Liễu Tố Tố không trông cậy vào phòng bếp có thể sử dụng, nói không chừng nồi còn chẳng có.

Hàn Liệt gật đầu: “Có, đến lúc đó xuống xe lửa qua huyện thành là thấy.”

Lời này rất rõ ràng, chỗ quân đội đóng quân hẻo lánh cách huyện thành vạn dặm, tuy nhiên Liễu Tố Tố đã sớm chuẩn bị tâm lý nên cũng không kinh ngạc lắm.

Rất nhanh trên loa đang thông báo đã đến thời gian kiểm tra vé.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp