Thập niên 60: Nhật Ký Nuôi Con Trong Đại Viện

Chương 10: Xem ra phương pháp của cô đúng rồi.


2 tháng

trướctiếp

Hiện tại chỉ có thể tắm trong chậu nước ở trong phòng tắm, tắm xong còn phải đem nước đó đổ đi, quá phiền toái.

Hàn Liệt nghe xong, ngẩn người: “Em biết vẽ đường ống thoát nước?”

Liễu Tố Tố liền biết anh sẽ có phản ứng như vậy, nhướng mày nói: “Bà mối Từ không nói với anh hả, tôi đã học qua đại học.”

Hàn Liệt không tự chủ được một hít sâu: “Đại học chuyên khoa?!”

Anh thật sự quá kinh ngạc, không nhịn được lớn tiếng, nhìn Tú Tú nằm trên giường bất an giật giật tay, vội vàng lại lần nữa hạ giọng: “Bà ấy chưa nói, chỉ nói em đã từng đi học.”

Hiện tại người từng được đi học không ít, Hàn Liệt ban đầu nghe chỉ cho rằng Liễu Tố Tố học mấy năm tiểu học thôi, như vậy đã rất hiếm có rồi, thật không ngờ cô là sinh viên đại học chuyên khoa.

Liễu Tố Tố cố ý nói như vậy, cô đến quân khu cũng không phải là để chịu khổ, mà là muốn cho mình cùng các con có cuộc sống tốt hơn, sớm đem chuyện cô có bằng cấp nói ra, sau này làm việc gì cũng có cái cớ.

“Đúng vậy, tôi học gần hai năm, liên quan đến kiến trúc cho nên biết một chút về thoát nước.” Liễu Tố Tố thấy Hàn Liệt còn trợn mắt há hốc mồm nhìn mình, nhịn không được cười, “Đồng chí Hàn sao vậy, sẽ không phải vì tôi học qua đại học mà anh có ý kiến với tôi chứ?”

“Không, sao có thể.” Hàn Liệt vội lắc đầu, anh chỉ là quá kinh ngạc thôi, kinh ngạc xong cũng cảm thấy bình thường, dù sao đồng chí Liễu Tố Tố đọc nhiều sách như vậy, có thể giải thích vì sao cô không giống những cô gái khác rồi.

“Được rồi, vậy em vẽ xong bản thiết kế thì nói với tôi, ta sẽ sửa phòng tắm.”

Liễu Tố Tố nguyện ý giúp anh chăm sóc con, còn nguyện ý tới quân khu chịu khổ, yêu cầu đơn giản như vậy, anh không cần nghĩ ngợi liền đáp ứng.

Nói chuyện xong cũng đã khuya, Hàn Liệt đứng lên: “Mau nghỉ ngơi đi.”

Nói xong liền tắt đèn đi ra ngoài.

Liễu Tố Tố giúp Tú Tú đắp chăn đàng hoàng mới nằm xuống.

Trước khi ngủ lại nhớ tới biểu tình khiếp sợ của Hàn Liệt lại không nhịn cười ra tiếng.

Chủ động giúp đỡ làm việc, còn chủ động nộp tiền lương, diện mạo cùng thân hình đều tuyệt, Liễu Tố Tố cong cong khóe miệng, cảm thấy mình có vận khí không tồi, tìm một lần đã tìm trúng người đàn ông cực phẩm, còn có thêm bốn đứa con.

Nghĩ đến đây, cô cảm thấy, cuộc sống ở quân khu hẳn là sẽ không quá tệ, nhỉ?

——

Bởi vì hai ngày trước phải ngồi xe lửa quá mệt mỏi, sáng sớm hôm sau khó tránh khỏi dậy muộn, Liễu Tố Tố mở mắt ra liền phát hiện trời đã sáng.

Bên cạnh trống trơn, đi ra ngoài thấy bốn đứa nhỏ đều đã dậy, mặc xong quần áo đang ngồi ở nhà chính.

Hàn Trình mắt trông mong nhìn chằm chằm về phía cửa phòng, thấy Liễu Tố Tố cuối cùng cũng ra, vội vàng chạy tới: “Nương, con sắp chết đói rồi!”

Liễu Tố Tố cài lại cho nhóc mấy cái cúc vặn vẹo, hỏi, “Chú Hàn đâu?”

“Hàn thúc thúc đi xách nước ạ.” Hàn Tiền nói, “Nương, chúng ta phải đợi chú Hàn cùng ăn cơm ạ?”

Nhóc thật ra cũng đói bụng lắm rồi.

“Không đợi, chúng ta ăn trước thôi.” Liễu Tố Tố không đói nhưng biết hiện tại là thời điểm các con phát triển chiều cao, bữa sáng không được chậm trễ, trực tiếp đi vào phòng bếp.

Cũng may vất vả đêm qua đã có đền đáp, thịt bò cùng canh đều đã hầm xong, ngay cả mì sợi hôm qua cô cũng cố ý nhiều làm một chút, dùng đũa gắp bỏ vào chậu, bây giờ chỉ cần nấu chín, đun nóng canh là có thể ăn.

Sức ăn của Hàn Liệt lớn nhất, Liễu Tố Tố sợ anh trong chốc lát cũng chưa về, nên đặt phần của anh sang một bên chỉ nấu phần ăn năm người.

Hàn Trình trộm từ nhà chính đi đến: “Nương, con cảm thấy bên ngoài chán quá, nên con quyết định tới giúp nương đó nha!”

“Nương thấy là con muốn ăn vụng chứ gì?” Liễu Tố Tố không lưu tình chút nào chọc nhóc, “Được rồi, nấu xong rồi, gọi anh chị tới ăn cơm đi.”

“Yeee~! Cuối cùng cũng được ăn!” Hàn Trình lập tức gọi mọi người đến, sau đó gấp không chờ nổi ngồi ở trước bàn, đang chuẩn bị ăn một bữa thật ngon, nhìn thấy chén mì liền choáng váng: “Nương, sao mì này chỉ có canh không có thịt nha?”

Hàn Tiền cũng phát hiện, mì trước mặt sạch sẽ, một miếng thịt cũng không có, chỉ có hành thái: “Nhà chúng ta ăn hết thịt rồi ạ?”

Liễu Tố Tố nói: “Chưa ăn hết, tất cả thịt đều ở đây.”

Cô lấy ra một cái mâm, đưa cho Hàn Cẩm, “Tiểu Cẩm, con tới chia thịt được không?”

Lời này vừa ra, bốn đứa nhỏ đều ngây ngốc.

“Anh cả chia thịt?!” Hàn Trình nghi hoặc nói.

Hàn Cẩm cũng dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Liễu Tố Tố.

“Đúng vậy, Tiểu Cẩm lớn nhất, về sau đều để Tiểu Cẩm chia thịt.”

Liễu Tố Tố không phải đùa giỡn, đêm qua trước khi ngủ trước cô đã nghĩ cẩn thận, tính tình của Hàn Cẩm thành như bây giờ là do bị hoàn cảnh lúc trước ảnh hưởng.

Mẹ ruột đem tất cả hận thù đổ lên người thằng bé, động tới việc gì cũng nhục mạ, trách móc nó không nên sinh ra đời. Dưới loại tình huống này, Hàn Cẩm hình thành thái độ không để bụng đến bất cứ cái gì, cũng chính là không quan tâm đến thế giới bên ngoài, như thể thằng bé tách biệt với thế giới bên ngoài vậy.

Hiện tại nhìn qua chỉ có chút hướng nội không thích nói chuyện, nhưng chờ trưởng thành, vấn đề không được giải quyết sẽ phát triển trở thành bệnh trầm cảm nghiêm trọng.

Liễu Tố Tố không phải bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp, nhưng cô biết muốn cải thiện tình huống này, nhất định phải làm cho Hàn Cẩm cảm nhận được mình cũng được yêu thương, được hoan nghênh giống như mọi đứa trẻ khác trên đời. Vì vậy bắt đầu từ việc nhỏ, ví dụ như để nhóc chia thịt, không chỉ khiến cho Hàn Cẩm có cảm giác mình rất quan trọng, mà còn có thể làm quan hệ giữa anh chị em thân mật hơn.

Liễu Tố Tố cũng chỉ định thử một chút, không chắc chắn định phương pháp này thực hiện được hay không, nhưng cô vừa dứt lời, nhóc tham ăn Hàn Trình đột nhiên nhào về phía Hàn Cẩm. Liễu Tố Tố khiếp sợ, cho rằng nhóc muốn trực tiếp cướp thịt, đang chuẩn bị ngăn cản liền nhìn thấy Hàn Trình ôm chặt Hàn Cẩm.

Cái đầu nhỏ còn cọ cọ cánh tay Hàn Cẩm, làm nũng nói: “Anh cả tốt của em ơi, anh xem, cả đêm không gặp, em trai anh đói gầy cả người rồi, anh cho em thêm mấy miếng thịt đi nha~!”

Hàn Tiền còn đang thất thần, nhìn này tư thế của em trai cũng lập tức chạy đến, ôm lấy một cánh tay khác của Hàn Cẩm, lớn tiếng nói: “Anh cả, em trai tốt nhất của anh là em chứ ai, đêm qua chúng mình còn ngủ cạnh nhau nữa đó!”

Hàn Tú Tú không có thói quen ôm người khác, nhưng nhìn hai em trai, cảm thấy mình không thể lặng im được, hôm trước ở trên xe, dì đã nói cô bé phải dũng cảm lên một chút. Rối rắm hai giây, nói: “Anh cả, em cũng... Em cũng là em gái anh đó.”

Hàn Cẩm trước nay luôn bị bạn cùng cùng tuổi ghét bỏ, đột nhiên bị hai 'con chó Nhật' ôm lấy, cả người đều choáng váng.

Đáy mắt không còn biểu tình xa cách, chỉ còn lại sự hoảng loạn của trẻ con, chân tay luống cuống, quả thật không biết nên làm gì mới tốt.

Thấy một màn như vậy Liễu Tố Tố bật cười.

Xem ra phương pháp của cô đúng rồi.

Sợ mấy đứa nhỏ quá mức nhiệt tình doạ sợ Hàn Cẩm, Liễu Tố Tố đúng lúc gõ gõ cái bàn: “Được rồi, thả Tiểu Cẩm ra nào, thịt nguội hết rồi.”

Tiếp theo, lại nhìn về phía Hàn Cẩm đang có vẻ mặt không biết nên làm cái gì bây giờ, cười nói: “Tiểu Cẩm, con cứ chia đều là được.”

Cuối cùng, bởi vì những lời này Liễu Tố Tố, mặc kệ Hàn Tiền cùng Hàn Trình kêu anh cả thế nào, Hàn Cẩm cũng không dao động, chia đều cho từng người.

Không được thêm thịt nhưng bọn nó cũng không tức giận, rốt cuộc có thịt ăn đã không tồi rồi, hơn nữa nương nói phải chia đều, không phải anh cả không thích bọn nó, là nghe lời nương dặn mới thế!

Hàn Liệt xách nước trở về, Liễu Tố Tố đem mì đưa cho anh: “Đây là thịt Tiểu Cẩm gắp cho anh đó, nhân lúc còn nóng ăn đi.”

Hàn Liệt sửng sốt kinh hỉ nói: “Thật sự?”

Tuy rằng Hàn Cẩm chia thịt là do cô phân phó, mỗi người đều có, chén của Hàn Liệt đặt ở đó không thể nào không gắp cho anh. Nhưng thấy bộ dáng vui vẻ của anh, Liễu Tố Tố quyết định không vạch trần, dù sao Hàn Liệt hiện tại chính là lao động chính, là cây rụng tiền trong nhà, tâm tình tốt mới càng có sức lực làm việc.

“Đúng đó, tôi không lừa anh đâu, nhanh ăn đi.” Liễu Tố Tố cười tủm tỉm nói.

Nhìn bò kho tràn đầy trong chén, Hàn Liệt cảm giác có chút không chân thật, lúc trước khi anh sống một mình, để tiết kiệm tiền, một tuần chưa chắc đã ăn một bữa thịt. Sau đó nhận nuôi hai đứa nhỏ Hàn Cẩm, tuy rằng anh sẵn sàng tiêu tiền, nhưng lại không biết nấu cơm, chỉ có thể ăn ở căng tin.

Đừng nói hiện tại điều kiện không tốt, ngay cả lúc ăn tết, đồ ăn ở nhà ăn cũng chỉ có thể có một ít thịt vụn, bình thường thịt ăn trong một tuần cũng không nhiều như bữa hôm nay.

Anh cũng biết điều kiện tốt như vậy không có khả năng mỗi ngày đều có, nhưng trong lòng anh vẫn cảm thấy được an ủi, không chỉ có thịt, mấy ngày nay cả hai đứa nhỏ đều thay đổi không ít.

Bọn họ ở rõ ràng vẫn sống trong phòng ở trước đó, nhưng đột nhiên có cảm giác của gia đình.

Hàn Liệt không nói thêm cái gì, nhưng nhìn Liễu Tố Tố cười nói cùng Hàn Cẩm, anh đột nhiên có chút cảm kích việc Lê Ngọc Quế hối hôn.

Ăn xong cơm, Hàn Liệt liền phải đi quân đội trả phép, cuộc thi quân sự cũng sắp bắt đầu, anh là phó đoàn trưởng nhiệm vụ rất nặng nề, một ngày cũng không thể chậm trễ. Nhưng trước khi đến quân đội, anh đột nhiên chuyển hướng, đi một chuyến đến văn phòng Chung sư trưởng. Anh đến thúc giục một chút, vì sao kết quả thẩm tra chính trị còn chưa xong.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp