Nhiếp Chiêu là một người khá “hỗn”.
Hỗn láo, bỉ ổi.
Nhiếp Chiêu vừa dứt lời, sắc mặt vốn đã lạnh lùng của Châu tam gia càng thêm khó coi.
Hai cha con nhìn nhau chằm chằm, giằng co khoảng bảy tám giây, sau đó Châu tam gia lên tiếng: “Trễ rồi, A Dị và Nghênh Nghênh về sớm đi.”
Nói xong, Châu tam gia điều khiển xe lăn đi đến bên cửa sổ sát đất, chăm sóc cây cảnh.
Bóng lưng đó, có sáu bảy phần giống ông cụ Châu lúc còn sống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT