Tần Trữ vốn đã có khí chất hơn người, khi ánh mắt anh ta sa sầm xuống thì càng đáng sợ hơn.
Nếu không phải trong mắt anh ta thoáng qua một tia lúng túng, thì những người không biết chuyện còn tưởng anh ta đang tức giận.
Bùi Nghiêu vừa dứt lời, thấy Tần Trữ không nói gì, anh ta ngồi xuống, dùng chân đá vào chân ghế của Tần Trữ: “Lão Tần, nói xem, được cô giáo Sầm coi là bậc cha chú thì cảm giác thế nào?”
Tần Trữ cố tỏ vẻ bình tĩnh, cúi đầu nhấp một ngụm trà, trầm giọng nói: “Nhạt nhẽo.”
Bùi Nghiêu “chậc” một tiếng: “Không dám nói à?”
Tần Trữ liếc nhìn Bùi Nghiêu: “Ông nghĩ ai cũng mặt dày vô sỉ như ông sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT