Vu Chính cố tình nói đùa một cách nghiêm túc.
Khương Nghênh không nhịn được cười: “Chí hướng cao xa, chúc anh sớm thực hiện được ước mơ.”
Vu Chính trêu chọc: “Nếu có ngày đó, tôi sẽ bao nuôi cô.”
Khương Nghênh mỉm cười: “Được, tôi chờ.”
Lúc Khương Nghênh rời khỏi phòng khám của Vu Chính đã là sáu giờ chiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT