Khương Nghênh biết rõ chữ “hắn” trong miệng Vu Chính là đang ám chỉ ai.
Bao nhiêu năm qua Vu Chính nếm mật nằm gai, nhẫn nhục chịu đựng, tất cả đều là vì người này.
Nghe Vu Chính nói xong, Khương Nghênh im lặng một lúc lâu, rồi mới khẽ hỏi: “Mấy giờ chiều nay Lục Mạn hẹn gặp anh?”
“Ba giờ chiều.” Vu Chính đáp.
Khương Nghênh nghe vậy, cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay: “Được, hai giờ tôi đến.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT