Khương Nghênh đã từng đọc được một câu trước đây, “hoa hồng ai tặng cũng đều lãng mạn, cùng ai ngắm hoàng hôn cũng đều thấy hoàng hôn thật đẹp”.
Khương Nghênh nhìn Châu Dị đang nghiêng người dây dưa với cô, cô có thể khẳng định câu nói này là sai, hoàn toàn không phải như vậy.
Nếu là người khác, có lẽ cô còn không thể tiếp nhận được chứ đừng nói đến tâm trạng thưởng thức hoa hồng và hoàng hôn.
Dù sao cũng đang ở trên máy bay nên Châu Dị cũng không dám quá buông thả, chừng mực dừng lại.
Châu Dị ngồi trở lại ghế của mình, rồi gọi tiếp viên hàng không yêu cầu lấy một chiếc chăn mỏng đắp cho Khương Nghênh.
Khương Nghênh co người vào trong chăn:
“Anh cũng nên nghỉ ngơi một lát đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT