Khúc Tích bước đi thật nhanh và không dám nhìn lại.
Mãi cho đến khi cơn gió Tây Bắc thổi vào khiến mặt cô đau rát, cô mới nhận ra mình đang khóc.
Khúc Tích đưa tay, dùng mu bàn tay quệt đại lau đi nước mắt trên mặt, miệng lẩm bẩm nói:
"Chơi cái trò con bò này thì cứ uống chút rượu là bắt đầu tự thấy cảm động."
Mọi người đến bãi đậu xe, Khương Nghênh nhìn Khúc Tích nói:
"Lên xe, tôi đưa bà về trước."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play