Châu Dị ôm Khương Nghênh ngồi đó hơn nửa giờ.
Khương Nghênh thò đầu ra khỏi vòng tay anh với đôi mắt đỏ hoe vì khóc.
Hai người nhìn nhau, Châu Dị hơi nhướng mày, ngả người ra sau, đầu ngón lau vết nước mắt còn sót lại trên má cô, cười rồi nói nhỏ:
“Em ngồi trên giường, anh đi lấy khăn cho em lau mặt.”
Đôi mắt Khương Nghênh đỏ bừng, cô vùng khỏi vòng tay Châu Dị để xuống đất:
“Em tự đi.”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play