Châu Dị vừa dứt lời, bầu không khí trong phòng ngủ trở nên ám muội.
Khương Nghênh bặm môi lùi về phía sau, Châu Dị từng bước một tiến về phía trước.
Cho đến khi lưng Khương Nghênh bị ép vào tường không thể lùi, Châu Dị cười nhẹ:
“Em trốn cái gì?”
Tim Khương Nghênh đập mạnh như chơi trống, cô nói cứng:
“Tôi không hề trốn tránh.”
Châu Dị cười nhẹ: "Em lùi đến chân tường rồi còn gì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT