Sau khi "chôm" được túi tài liệu từ chỗ Kazami, Asakura Nashi ba chân bốn cẳng chạy thẳng đến viện dưỡng lão.
Ngồi trên ghế đá trước cổng viện, cô kiểm tra cẩn thận lớp niêm phong ở miệng túi, thấy lớp niêm phong vẫn còn nguyên vẹn, không có dấu hiệu bị mở ra, cô thở phào nhẹ nhõm, nhét những tài liệu vừa xem xong ngược lại vào túi:
- Không biết cậu hai nghĩ kiểu gì mà lúc nào cũng bắt Kazami đưa đồ cho mình.
[Cô ấy tự cho là mình vô cùng ăn ý với cậu hai nhưng thật ra lại không hiểu được nỗi lòng của ông ấy. Có lẽ nếu hai người chịu khó ngồi xuống nói chuyện rõ ràng một lần thì kế hoạch của ông ấy đã thuận lợi hơn nhiều rồi.]
Tự cho là?
Động tác nhét tài liệu lại vào túi của Asakura Nashi khựng lại, lông mày khẽ nhướng lên, vung tay xóa bỏ dòng tự thuật kia. Chỉ riêng việc cô gần như được cậu hai nuôi lớn đã đủ để cô không cho phép ai nói cô và cậu hai không ăn ý với nhau.
Chẳng phải chỉ là kế hoạch của cậu hai thôi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT