Buổi phỏng vấn vừa kết thúc là các thành viên đội TTL đã kéo ngay đội trưởng nhà mình chóng ngồi lên xe. Thấy không có ai đuổi theo nữa, Lam Hằng mới thở phào nhẹ nhõm, đoạn cẩn thận khuyên nhủ: "Lần sau đừng nên chế giễu thì hơn."
Ít nhất phải chờ đến lúc giải đấu kết thúc đã, bằng không thì lúc nào anh cũng cảm tưởng như có người sắp sửa ném đồ vào mình lúc cả bọn đi ra khỏi khu thi đấu mất. Giờ anh mới thấy Thẩm Trì thật sự biết đoán trước khi che sẵn đồng phục của đội vào.
"Tôi chỉ nói sự thật thôi mà." Thiếu niên trả lời một cách lười biếng.
Nhìn nhóc đội trưởng đắc tội người khác mà còn không chịu tự hiểu, Lam Hằng quyết định từ nay về sau cho dù có bị đánh chết cũng không thể để Thẩm Trì cầm mic được nữa.
Lên xe trở về căn cứ, Thẩm Trì ngồi xuống trước máy tính sau khi phân tích xong trận đấu. Mặc dù đang trong giai đoạn dự thi, cậu không hề nghĩ đến chuyện dừng luyện tập cá nhân, bèn vào sân tập và bắt đầu ôn bài bắn bia cơ bản nhất.
[Vừa thi đấu xong mà vẫn phải tập huấn tiếp, bé con vất vả quá]
[Hôm nay được hạng năm là tui đã hài lòng lắm rồi, ông chủ của mấy đội tuyển nhỏ đều nghiêm khắc như vậy sao?]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT