Nghiêm Tuyết Tiêu hạ mắt xuống, nhìn cậu trai rõ ràng là đang ăn vạ, song anh chẳng hề nói gì mà chỉ nhẹ nhàng sờ đôi tai mèo của cậu.
Thẩm Trì ôm eo Nghiêm Tuyết Tiêu, hỏi: "Bên anh được nghỉ lễ rồi ạ?"
Trường học ở Mỹ khai giảng vào tháng Một, trùng với kì nghỉ đông trong nước. Cậu tưởng Nghiêm Tuyết Tiêu sẽ không quay lại, nhưng lòng vẫn thầm chờ mong thứ khả năng mong manh nào đó. Có lẽ anh sẽ tới gặp cậu, có lẽ không.
Đối phương trầm giọng "Ừm" một tiếng, đoạn bình tĩnh hỏi: "Anh đi được chứ?"
Thiếu niên không muốn buông Nghiêm Tuyết Tiêu ra, đôi tay quấn quanh eo người thanh niên lại càng siết chặt hơn. Cậu nói, đượm chút giọng mũi: "Không cho anh đi đâu."
Đôi mắt thấu triệt nọ chậm rãi dán lên người cậu, làm bao suy nghĩ như thể bị nhìn thấu. Cậu toan buông tay ra, nhưng ngay giây tiếp theo—
Nghiêm Tuyết Tiêu bế cậu lên dễ dàng như một đứa trẻ, khiến tim cậu hẫng mất một nhịp. Vì bị giữ trên không nên cậu vô thức ôm lấy cổ Nghiêm Tuyết Tiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play