Hô hấp vốn đang ổn định của thiếu niên bỗng ngừng trệ, cậu lắp bắp bảo: "Em thay quần áo đây."
Nghiêm Tuyết Tiêu ngồi trên ghế sô pha "Ừ" một tiếng.
Nghe thấy giọng nói bình tĩnh nơi anh, trong giây lát, Thẩm Trì cảm thấy bản thân đã nghĩ ngợi quá nhiều. Con trai thay đồ thì đâu có gì là to tát? Quay lưng về phía Nghiêm Tuyết Tiêu, cậu bắt đầu thay quần áo.
Điều hoà phòng thử đồ được bật khá cao, thành thử dù có cởi quần áo nhưng cậu lại chẳng hề cảm thấy lạnh. Người trong gương dường như không nhìn về phía cậu, khiến cậu không nhịn được mà thở phào nhẹ nhõm, rồi cuối cùng cũng từ từ cởi quần áo ra, để lộ bờ lưng mịn màng trắng nõn và cả đường cong mảnh khảnh lượn xuống.
Cậu mặc chiếc sơ mi mềm mại màu xanh dương vào. Vừa cài được hai cúc, đằng sau cậu chợt vang lên một giọng nói điềm tĩnh.
"Trên người em không có vết thương."
Cậu trai không khỏi ngẩng đầu lên, để rồi phát hiện Nghiêm Tuyết Tiêu đang lặng lẽ nhìn mình chằm chằm. Mặt nóng bừng, bàn tay đang cài khuy của cậu khựng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT