Cố Dữ Bắc ăn xong lên lầu nhìn hai mẹ con rồi đi ra ngoài, khi quay lại, hai mẹ con đã ngủ rồi, bé con đắp chăn nhỏ, hít thở đều mang theo hương sữa ngọt ngào, miệng nhỏ hơi chu lên, trông giống như miếng thạch màu hồng hấp dẫn.
Úc Tinh Ngữ bên cạnh cũng đắp chăn màu vàng nhạt, mái tóc đen tuy không đẹp như trước nhưng vẫn rất đẹp. Tay cô để ra ngoài, hướng về phía bé con, rõ ràng là vừa đùa với bé con rồi ngủ thiếp đi.
Anh bước tới, đắp lại chăn cho cô. Úc Tinh Ngữ lập tức tỉnh dậy, cô không ngủ lâu, thấy anh, cô thở phào nhẹ nhõm, hỏi: "Anh, bận xong rồi à?"
Cố Dữ Bắc cũng không có gì bận, chỉ là dọn dẹp những thứ mang từ bệnh viện về.
Thực ra tâm trạng của anh cũng giống Úc Tinh Ngữ cô lo lắng cho con, anh thì lo lắng cho cả hai, luôn phải lên xem một chút, thấy không sao mới yên tâm.
Tóc cô dính lên má, Cố Dữ Bắc ngồi bên giường, gạt tóc ra khỏi mặt cô, nói: "Hai mẹ con tiếp tục ngủ đi, anh thấy em không đắp chăn kỹ nên đắp lại cho em thôi."
“Ừm.” Úc Tinh Ngữ nhìn về phía con, thấy bé ngủ ngon, cô mới yên tâm, nhắm mắt lại, hàng mi dài che kín đôi mắt đen như mực.
Trong phòng rất tĩnh lặng, chỉ có tiếng thở của họ.
Cố Dữ Bắc thấy rèm cửa chưa kéo kín, anh đi tới cẩn thận kéo rèm lại, tạo không gian thích hợp cho cô và con ngủ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT