Sở Quân Liệt vẫn luôn cho rằng, được sờ đầu chính là phần thưởng tốt nhất.
Nhưng khi lòng bàn tay xẹt qua lỗ tai cậu, động tác lại vô cùng ôn nhu, cảm giác tê dại thật nhỏ ấy dường như bị phóng đại lên nhiều lần, giống như răng môi khi khẽ cắn vào quả anh đào, thịt quả đỏ tươi nháy mắt tràn ra, mang theo xúc động vô tận khó tả, tụ lại ở não, ở nơi bụng eo.
Khát vọng nháy mắt bị đẩy đến đỉnh điểm, Sở Quân Liệt muốn bàn tay đang mơn trớn kia chạm vào vành tai, lướt nhẹ qua cằm, cũng chẳng sợ đôi bàn tay ấy có gắt gao nắm chặt lấy vùng cổ, bởi đó với cậu đều là sự hưởng thụ vô hạn.
(Anh Sở là M hẻ 😊)
Tư Vân Dịch nhìn Sở Quân Liệt động tác nuốt xuống có chút khó khăn, giống như động vật nhỏ bị kinh sợ, sau giây phút ngắn ngủi bị dọa sợ đó, lại chạy vội về, thò đầu tò mò mà xem thử lại một lần nữa.
"Có chút bẩn". Tư Vân Dịch vươn ngón tay ra, ở trước mặt Sở Quân Liệt phô ra bụi bẩn dính dính trên tay.
"Tư tiên sinh, còn bẩn không?" Sở Quân Liệt cúi đầu, dịch sát lại một chút, để lộ ra bên tai trước mặt Tư Vân Dịch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play