Ba ngày sau, sân bay Hải Thị.

Kiều Đông cầm visa quay trở về: "Lê tổng, sắp đến giờ phải đi lên máy bay rồi."

Lê Vu An gật đầu nhận lấy, lại đưa mắt nhìn về phía Bùi Ý: "Cậu đơn độc ở lại Hải Thị cùng Vi Dịch nói chuyện, xác nhận không có vấn đề gì chứ? Nếu không tôi..."

Bùi Ý hiểu ngụ ý bạn tốt: "Không sao đâu, không phải tôi có Kiều Đông ở đây sao? Hơn nữa tôi có thể trao đổi trực tuyến với nhân viên của chúng ta về nội dung kịch bản, nên không tính là chiến đấu một mình."

Cậu vỗ bả vai Lê Vu An: "Cậu cứ yên tâm trở về đi, studio của chúng ta không thể không có ông chủ quản lý."

Phiên bản di động của 《 Mạt Vụ 》đã được phát hành chính thức, số liệu vận hành hiện tại còn khá tốt.

Tuy rằng ở Đế Kinh có Lâu Ương và Hướng Nam Sinh trấn cửa, việc vận hành trò chơi sẽ không có vấn đề gì lớn, nhưng trong trường hợp khẩn cấp, hai ông chủ lại không thể ở Hải Thị được.

Lê Vu An nhìn thoáng qua thời gian trong đại sảnh: "Vậy tôi đi vào trước, nhớ giữ liên lạc, trời sắp tối rồi, hai người lái xe cẩn thận chút."

Kiều Đông vội vàng gật đầu: "Lê tổng anh yên tâm, tôi bảo đảm sẽ chăm sóc anh Ý thật tốt!"

Bùi Ý chế nhạo thúc giục: "Đi nhanh đi, vị kia nhà cậu chắc hẳn đã ở sân bay chờ đến trông mòn con mắt rồi đấy."

Lê Vu An "chậc" một tiếng: "Tôi đi đây."

"Ừm, bao giờ hạ cánh thì báo bình an cho tôi."

"Được."

Bùi Ý và Kiều Đông tiễn Lê Vu An rời đi sau khi hoàn thành nhiệm vụ hợp đồng, sau đó mới đi bộ đến hầm gửi xe.

Lúc này không phải giờ làm việc, Bùi Ý không cố ý duy trì khoảng cách giữa cấp trên và cấp dưới mà thay vào đó quàng tay qua bả vai Kiều Đông.

"Đi chậm một chút, tôi có chuyện muốn hỏi cậu."

Kiều Đông khó hiểu: "Ah?"

Bàn tay của Bùi Ý đặt trên vai siết chặt hơn một chút, giả vờ nghiêm túc: "Bạc tổng yêu cầu cậu luôn báo cáo tin tức của tôi cho anh ấy?"

Kiều Đông toàn thân căng thẳng, khẩn trương đến mức nói lắp: "Ý, anh Ý, em, em sai rồi."

"Xin lỗi cái gì? Tôi không trách cậu."

Bùi Ý nhân cơ hội xoa đầu cậu ấy nói: "Nhớ kỹ, cậu là trợ lý của tôi, việc chính là ở bên cạnh tôi, thỉnh thoảng tôi uống rượu hay gì đó cũng đừng để anh ấy biết."

Suy cho cùng trừng phạt "đánh mông", cậu tuyệt đối không muốn thử lần thứ hai.

Bùi Ý nói xong nửa câu cuối, Kiều Đông lắc đầu như trống bỏi: "Anh Ý, em bảo đảm cái gì cũng không nói!"

"Ừm, đây mới là trợ lý tốt của tôi, lần này quay về anh sẽ tăng lương cho cậu."

Bùi Ý vung tay, còn mang theo đắc ý mà lẩm bẩm: "Cư nhiên lại muốn hối lộ trợ lý của em, sao có thể?"

Kiều Đông mỉm cười.

Tuy rằng cậu ấy chỉ là người ngoài cuộc, nhưng cậu ấy biết thái độ của Bùi Ý đối với "bên ngoài" và "bên trong" đặc biệt khác nhau——

Sự tương phản đặc biệt dễ thương.

"Ngây ngô cười cái gì?"

Bùi Ý lại xoa đầu cậu ấy, có hứng thú nói: "Tối nay nhân lúc rảnh rỗi, xuống dưới tầng ăn ở nhà hàng Nhật, tôi mời cậu?"

Kiều Đông mất đi sự câu nệ trước đó, trở nên vui vẻ hơn: "Cảm ơn anh Ý!"

Hai người cùng nhau lên xe.

Bùi Ý đang ngồi ở ghế phó lái, mở WeChat trên điện thoại ra, cậu không trực tiếp mở tài khoản đã được ghim của mình ra mà kéo xuống và tìm ID WeChat của Lâm Chúng, mặt không đỏ tim không đập mà gõ chữ yêu cầu:

"Lâm Chúng, báo cáo tình huống hôm nay!"

"..."

Kiều Đông thấy, nhưng giả vờ như nhìn không thấy.

...

Thiết kế trò chơi điện ảnh được chia thành hai phần, kịch bản của phần đầu tiên đã được chuyển thể, công việc sản xuất giai đoạn đầu đã hoàn thành đầy đủ.

Bùi Ý có cuộc họp kéo dài ba ngày với đoàn quay phim do đạo diễn Khổng Lị đứng đầu, cuối cùng cũng bước vào giai đoạn quay phim quan trọng nhất.

Cốc cốc.

Tiếng đập gõ vang lên.

Trong lúc mơ ngủ Bùi Ý xoay người, theo thói quen rúc đầu vào ổ chăn.

Nhưng tiếng gõ cửa bên ngoài vẫn không hề dừng lại, đồng thời còn kèm theo tiếng gọi thận trọng lại vội vàng của Kiều Đông: "Anh Ý, anh tỉnh chưa?"

Sự tỉnh táo của Bùi Ý dần dần khôi phục lại, sau khi xác nhận bầu trời qua cửa sổ, có chút nghi hoặc mà híp híp mắt ——

Không phải đặt báo thức lúc 9 rưỡi sao? Hẳn còn chưa ngủ quá mức đi?

Kiều Đông cũng không phải không biết thói quen làm việc và nghỉ ngơi của mình, sao có thể đột nhiên gõ cửa đánh thức cậu?

"..."

Bùi Ý nhận ra có điều gì đó không ổn nên cố gắng bò dậy mở cửa.

Khoảnh khắc ánh mắt cậu nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của Kiều Đông, cơn buồn ngủ còn sót lại trong đầu đều tan biến: "Chuyện gì vậy?"

"Anh Ý!"

Kiều Đông vẫn đang cầm điện thoại trong tay, hiển nhiên vừa mới biết được một số tin tức: "Cố tổng bên kia gọi điện thoại tới, nói kịch bản trò chơi đầu tiên của chúng ta đã bị tung lên mạng!"

Vẻ mặt của Bùi Ý đột nhiên thay đổi, nhưng cậu rất nhanh chóng bình tĩnh lại: "Thu thập một chút, đi đến tổng bộ Vi Dịch, cậu duy trì liên lạc với anh Cố bên kia, chờ lát nữa gặp mặt lại nói."

"Vâng!"

...

40 phút sau, Bùi Ý và Kiều Đông đến tổng bộ Vi Dịch vừa đến tầng dưới đã nhìn thấy Cố Tiệm Thâm đang đợi ở cổng lớn.

Hai bên gặp mặt trực tiếp, không ai lãng phí thời gian vào việc "khách sáo".

Bùi Ý xuống xe hỏi thẳng: "Anh Cố, đã tìm ra ai đăng chưa?"

Kỳ thật, trên đường cậu đã hiểu được đại khái tình huống——

Kể từ 12 giờ sáng, nội dung trò chơi điện ảnh của bọn họ, đồng thời được đăng lên diễn đàn Du Đồ, mạng xã hội Weibo và nhiều nền tảng xã hội khác.

Trong số đó, nội dung kịch bản đầy đủ nhất là ở diễn đàn Du Đồ.

Bởi vì thời gian tung ra quá mức xảo quyệt, nên việc giám sát vận hành mạng của Vi Dịch mất gần như cả đêm từ lúc phát hiện đến khi liên hệ với các nền tảng liên quan để xóa bài đăng.

Chỉ tiếc, tác dụng của việc xoá bài đăng là không rõ ràng, rất khó để đảm bảo liệu có người dùng nào lưu lại hay đăng lại hay không.

Cố Tiệm Thâm lắc đầu: "Tạm thời vẫn chưa, tài khoản đăng là tài khoản mới đăng ký, địa chỉ IP còn đặc biệt mã hóa."

Mày Bùi Ý nhíu lại: "Đặc biệt mã hóa?"

Cố Tiệm Thâm lại nói: "Dựa trên hiệu quả của bài đăng này trong khoảng thời gian ngắn, chúng tôi bây giờ hoài nghi sau lưng có " khoa học kỹ thuật Tấn Á " thúc đẩy."

Hai nhà vốn dĩ tranh đấu gay gắt, quan hệ như nước với lửa.

Lần trước khoa học kỹ thuật Tấn Á ăn mệt khi đầu tư vào cuộc thi thiết kế trò chơi, bây giờ lại dùng thủ đoạn như vậy bù trở về.

Tuy rằng ác liệt nhưng đó cũng là quy luật cạnh tranh.

Bùi Ý làm sao có thể không biết điểm này, ánh mắt lại trầm xuống.

Cậu nhìn các tầng thang máy đang từ từ nâng lên, chọn bước quan trọng nói: "Việc cấp bách nhất là nghĩ ra biện pháp khắc phục."

Kiều Đông cẩn thận nói: "Cho dù có liên quan đến người của khoa học kỹ thuật Tấn Á động tay động chân, nhưng kịch bản bị tiết lộ hẳn là từ bên trong chúng ta đi?"

Cố Tiệm Thâm gật đầu: "Ninh tổng đang đợi ở văn phòng, gặp mặt lại nói tiếp."

—— leng keng.

Cửa thang máy theo tiếng mà mở.

Dưới sự dẫn đầu của Cố Tiệm Thâm, Bùi Ý và Kiều Đông đi thẳng vào văn phòng của Ninh Tịnh.

Ninh Tịnh đã chuẩn bị sẵn trà, mời bọn họ ngồi xuống: "Ý tổng, tình huống cụ thể cậu đã biết chưa?"

Bùi Ý gật đầu, ngôn ngữ sắc bén: "Ninh tổng, về kịch bản tôi phải nhờ đến công ty cô điều tra rồi."

Ninh Tịnh và Cố Tiệm Thâm nhìn nhau, sau đó lại chuyển sự chú ý về phía Bùi Ý: "Ý tổng đây là khẳng định nhân viên bên tôi xảy ra vấn đề?"

"Bằng không thì sao?"

Bùi Ý hơi nheo mắt lại, khi nói đến lợi ích liên quan, cậu kiên quyết bảo vệ lợi ích của studio nhà mình.

"Hợp đồng đã được ký kết, tiền cũng đã được quăng vào. Trước khi trò chơi điện ảnh chính thức bắt đầu quay, YWY chúng tôi là người đầu tư nhiều hơn vào kịch bản."

"Ninh tổng cảm thấy, tôi và studio chúng tôi dưới tình huống như vậy lại làm ra chuyện tổn hại đến nhà mình sao?"

Bùi Ý chỉ ra rõ ràng: "Vừa rồi Cố tổng nói với tôi, khoa học kỹ thuật Tấn Á là người đứng sau chuyện này."

Ninh Tịnh thở dài thừa nhận: "Đúng vậy, việc này tôi sẽ phái người đi tra, nhưng việc cấp bách trước tiên là thương lượng cách giải quyết?"

"Trước khi các anh đến, tôi đã yêu cầu Khổng đạo tạm dừng việc quay đoạn tiếp theo."

Bùi Ý đã đoán trước được khả năng "dừng quay", ngầm đồng ý.

Như vậy kịch bản bị lộ đại biểu cho cái gì?

Giống như đưa toàn bộ bí mật và câu chuyện trò chơi ra trước mắt mọi người!

Trong trường hợp này, chỗ nào còn có tính công lược trong trò chơi? Sẽ chỉ hạ thấp sự quan tâm của người chơi mà thôi.

Ninh Tịnh trình bày sự thật: "Ý tổng, đoàn làm phim và diễn viên đã được thuê, hợp đồng cũng đã ký kết, tình huống hiện tại chính là ——"

"Nếu chúng ta tiếp tục quay, lợi ích tiếp theo có thể sẽ không đạt được như mong muốn, hơn nữa nếu kịch bản bị lộ một lần nữa, lợi ích có thể nhìn thấy của chúng ta sẽ càng ít đi."

"Nhưng nếu chúng ta dừng quay phim, đoàn làm phim sẽ mất thêm một ngày thời gian."

"Hơn nữa, tôi nghĩ khoa học kỹ thuật Tấn Á chắc chắn sẽ có một số động thái, thậm chí có thể vượt lên trước chúng ta, giành lấy danh hiệu "trò chơi điện ảnh đầu tiên của Trung Quốc" để quảng bá cho công chúng."

Từ việc quay đến sản xuất cho đến giành được quyền phát hành, ước tính sẽ mất khoảng bốn tháng.

Nếu tiếp tục tiến lên, lợi nhuận khẳng định sẽ không đạt tiêu chuẩn, nếu từ bỏ rồi bắt đầu lại, dễ dàng bị bỏ lỡ thị trường, trước mắt quả thật là tiến thoái lưỡng nan!

Bùi Ý là một người thông minh hiểu được ẩn ý trong lời nói của Ninh Tịnh: "Ninh tổng là muốn quay bằng một kịch bản mới?"

Ninh Tịnh ăn ngay nói thật: "Đoàn phim nhiều nhất chỉ có thể đợi đến ngày 15, nhưng không biết Ý tổng và YWY có thể lấy ra được kịch bản mới hay không..."

15 ngày?

Nói cách khác, tính cả hôm nay chỉ còn lại 12 ngày?

Kiều Đông tính toán thời gian, không nhịn được nói: "Kịch bản cấu trúc trò chơi mới, cần phải hoàn thành trong mười hai ngày? Điều này sao có thể?"

Mí mắt của Bùi Ý hơi rũ xuống, im lặng tỏa ra một mảnh đen tối.

Cố Tiệm Thâm nhìn Ninh Tịnh, muốn nói lại thôi.

Anh biết yêu cầu này khó đến mức nào, nhưng với tư cách là một phần của Vi Dịch, anh không thể xem nhẹ lợi ích công ty, vì Bùi Ý đi giải thích cho ban lãnh đạo lấy ra càng nhiều thời gian.

Âm thanh nói chuyện của Ninh Tịnh chậm lại:

"Ý tổng, tôi biết kịch bản mới có chút khó làm, nhưng nếu toàn bộ đoàn làm phim bị hoãn lại đến ngày 15, phí tổn thất thời gian sẽ do Vi Dịch gánh vác, việc này đã là nhượng bộ tối đa mà công ty có thể thực hiện."

Cô dừng một chút: "Hoặc là, tôi bên này có một đề nghị khác."

Bùi Ý nhìn qua: "Cái gì?"

"Kỳ thật trước khi tiếp nhận YWY hợp tác, chúng tôi cũng đã có một kịch bản trò chơi hoàn chỉnh có thể trực tiếp sử dụng."

Ninh Tịnh tiến thêm một bước giải thích: "Nếu đã như vậy, Vi Dịch sẽ chịu trách nhiệm tất cả mọi việc từ viết kịch bản, quay phim cho đến hậu kỳ, ngoại trừ mảng quảng bá và vận hành ra, thân phận của YWY tương đương với việc đầu tư vào dự án này."

"Nếu như lấy cái này làm cơ sở thì 46 phần ban đầu sẽ đổi lại thành 28 phần."

Cố Tiệm thật cau mày, nhìn Ninh Tịnh với ánh mắt nghi hoặc——

Đối phương chưa từng cùng hắn nói qua việc này!

Bên có lỗi lần này rõ ràng không phải là YWY Studio, làm sao có thể để bên kia gánh chịu phần lớn tổn thất?

Thân làm trợ lý Kiều Đông nhìn thẳng vào Bùi Ý, cảm thấy không công bằng và bất bình thay cho cậu.

Rõ ràng là đã nỗ lực hết mình nhưng giờ lại buộc phải chấp nhận chia lợi nhuận mới vì không thể giao kịch bản mới?

Vi Dịch quả nhiên là một công ty trò chơi lớn, nước có thể không trong, nhưng lòng không thể trắng! Nếu là vì lợi ích lừa người, ai sẽ đồng ý với kết quả như vậy!

Bùi Ý vuốt v e mép cốc cà phê, đ è xuống lạnh lùng trong lòng, hỏi: "Kịch bản mới hoàn thành? Ai viết?"

Vừa dứt lời, tiếng gõ cửa văn phòng lại vang lên.

Sau khi nhận được câu trả lời "mời vào" của Ninh Tịnh, Cao Bằng Phong đẩy cửa bước vào, ánh mắt liếc nhanh về phía những người trong văn phòng.

Cao Bằng Phong đối diện với ánh mắt Bùi Ý,

áp chế vui sướng khi người gặp họa sâu trong con ngươi.

Trước khi tới, Ninh Tịnh nói qua điện thoại với ông, dự án trò chơi điện ảnh có thể có thay đổi, bảo ông qâ để chuẩn bị cho khả năng bàn giao.

Cao Bằng Phong đi tới, giả vờ hồ đồ: "Ninh tổng, tìm tôi có chuyện gì?"

Ninh Tịnh tựa hồ hiểu được lựa chọn của Bùi Ý từ trong im lặng, do dự hai giây, bắt đầu nói: "Cao lão sư, là thế này, chúng tôi..."

"Ninh tổng."

Bùi Ý ngắt lời cô, nhẹ nhàng đáp: "Trước ngày 15 tôi sẽ giao một kịch bản mới."

Ngay khi những lời này được nói ra, tất cả những người có mặt đều sửng sốt.

Bùi Ý là trung tâm của mọi ánh mắt, tiếp tục nói rõ thái độ của mình: "Tôi cần nói chuyện với Khổng đạo và đoàn làm phim, về phần hợp tác cùng với phân chia giữa YWY và công ty của hai người, mọi thứ vẫn không thay đổi."

12 ngày?

Hoàn thành một kịch bản hoàn toàn mới?

Nếu không có thực lực tuyệt đối, ai dám nhận công việc này?

Ninh Tịnh thực sự rất khâm phục sự dũng cảm của Bùi Ý, hỏi đi hỏi lại: " Ý tổng, anh có chắc không?"

Tất cả các điều kiện hợp tác đã được đàm phán.

Nếu có thể tiến hành theo đúng kế hoạch, giảm thiểu tổn thất hiện tại, Ninh Tịnh đương nhiên sẽ sẵn lòng hợp tác lâu dài với Bùi Ý.

"Chắc chắn, công ty của cô cũng nhanh chóng tìm ra người đã tiết lộ bí mật trong khoảng thời gian này đi."

Bùi Ý đẩy ly cà phê chưa đụng tới ra, ánh mắt cất giấu một tia sắc bén: "Chuyện này dù sao cũng phải đưa ra cho YWY chúng tôi một lời giải thích."

"..."

Đám người Ninh Tịnh cảm nhận được Bùi Ý bất mãn, có chút xấu hổ mà lâm vào trầm mặc.

Bùi Ý đứng dậy: "Thời gian cấp bách nên tôi cũng không trì hoãn nữa, khi nào tôi viết xong kịch bản mới, tôi sẽ liên lạc với mấy người, cáo từ."

Nói xong cậu bước ra ngoài mà không quay đầu lại.

Kiều Đông thấy vậy cũng vội vàng đuổi theo.

...

Hai người nhanh chóng quay lại xe.

Kiều Đông cuối cùng cũng bày tỏ lo lắng của mình: "Anh Ý, anh không cần bàn lại chuyện này với Lê tổng sao?"

Bùi Ý lắc đầu: "Cho dù tôi có nói với Lê Viên thì kết quả vẫn vậy, nếu tôi không đồng ý viết kịch bản mới, thì những điều khoản mà chúng ta đã thương lượng trước đó sẽ vô ích."

Vẫn là loại suy xét ban đầu, studio bọn họ mới thành lập chưa đến một năm, phải nhờ đến sự hợp tác của các nhà sản xuất lớn để mở rộng danh tiếng.

Bùi Ý đóng cửa lại nói chuyện: "Việc kịch bản bị tiết lộ, tôi cảm thấy quá kỳ quặc."

Kiều Đông khởi động xe: "Kỳ quặc?"

Bùi Ý giải thích cho cậu ấy nghe: " Thử nghĩ xem, cho dù khoa học kỹ thuật Tấn Á đứng sau vụ việc này, thì bọn họ chắc chắn không phải là người chủ động "để lộ" kịch bản."

"Kiều Đông, cậu nói, nếu chúng ta là kẻ thù của nhau, và nếu khoa học kỹ thuật Tấn Á giữ kịch bản của Vi Dịch, như thế nào mới có thể làm tối đa hoá thiệt hại?"

Kiều Đông suy nghĩ một chút: "Quay phim đã đi được một nửa? Hoặc là ngay trước khi trò chơi điện ảnh sản xuất xong, chuẩn bị ra mắt?"

Hao phí quay chụp như vậy, mới có thể tạo thành tổn thất lớn nhất.

Bùi Ý lộ ra biểu tình " trẻ nhỏ dễ dạy ": "Thông minh lắm."

Khoa học kỹ thuật Tấn Á không phải là một kẻ ngốc, sao cái chuyện cơ bản nhất "so chiêu kịch bản" cũng không hiểu?

Vì người chọn đăng bài vào đầu giờ sáng trước khi bắt đầu quay, điều đó có nghĩa là người đó không phải người bên khoa học kỹ thuật Tấn Á.

"Có quyền truy cập vào tập tin kịch bản nội bộ của Vi Dịch, lại có thể đạt được lợi ích cá nhân sau sự việc..."

Bùi Ý điểm đến thì dừng, Kiều Đông nhanh chóng hiểu ra.

"Anh Ý, ý của anh là Cao Bằng Phong động tay động chân? Cho nên anh mới mở miệng lên tiếng trước Ninh tổng, đồng ý làm lại?"

Bùi Ý không tùy tiện nói: "Việc này không có cách nào chắc chắn 100%."

Dù sao Cao Bằng Phong có thể ở lại Vi Dịch mười lăm năm, sẽ không dễ dàng hủy hoại tiền đồ của chính mình."Tôi chỉ thấy ông ta phiền thôi, tôi cũng không muốn đem cơ hội vốn nên thuộc về YWY chúng ta chắp tay nhường ra."

Kiều Đông mơ hồ nhìn thấy tham vọng và tinh thần cạnh tranh của Bùi Ý, giọng điệu vẫn còn lo lắng: "Anh Ý, nhưng chúng ta chỉ có mười hai ngày, có làm kịp không?"

"Nỗ lực, là làm kịp."

Bùi Ý không đồng ý một cách mù quáng mà là có đại khái ý tưởng.

"Hiện tại chỉ là tiết lộ kịch bản đầu tiên, phần thứ hai không phải còn ở đó sao? Tôi dự định đổi thành dạng trò chơi vô hạn lưu, viết ngược từ phần thứ hai."

Điều này sẽ không chỉ sử dụng lại nội dung chưa được tiết lộ mà còn giải phóng thời gian cho các cốt truyện trò chơi mới tiếp theo, đồng thời các diễn viên và địa điểm của đoàn làm phim sẽ không cần phải sắp xếp lại.

"Viết ngược lại?"

"Ừm, những gì "cậu " nghĩ là phần mở đầu của câu chuyện thực ra lại là phần kết. " cậu " nghĩ rằng công lược nằm ở phần cuối, nhưng thực ra đó là phần mở đầu của vòng lặp trò chơi."

Linh cảm trong đầu Bùi Ý lập tức xuất hiện: "Kiều Đông, lát nữa về đến khách sạn cậu liên hệ với Tiểu Chu và chị Linh ở studio để tổ chức một cuộc họp trực tuyến ngắn."

"Bảo hai người bọn họ vất vả một chút, cửa ải khó khăn trước mặt, tùy thời phối hợp với nhu cầu công việc."

Kiều Đông lập tức hưởng ứng: "Vâng."

"Còn có."

Bùi Ý nhớ đến một chuyện khác: "Chuyện này đừng nói với Bạc tổng, gần đây anh ấy có dự án mới trong tay, so với tôi còn bận rộn hơn, đừng làm anh ấy phân tâm."

Kiều Đông nghe vậy, thấp giọng đáp: "Đã biết."

...

Khi Bùi Ý trở lại khách sạn, đầu tiên là gọi video với các nhân viên có liên quan của studio, sau đó ngồi trước máy tính lấy tài liệu ra để viết cốt truyện cụ thể của trò chơi.

Lịch trình bận rộn này kéo dài đến chín giờ rưỡi tối.

Thẳng đến khi cuộc gọi video không ngừng nghỉ của Bạc Việt Minh vang lên, Bùi Ý mới vội vàng đến bên giường nghe điện thoại.

"Alo, nhị ca."

Vừa vào Bạc Việt Minh liền hỏi: "Nghe nói kịch bản bị tiết lộ trên mạng?"

Bùi Ý không hề ngạc nhiên trước câu hỏi của người yêu, tránh nặng tìm nhẹ trả lời: "Không nghiêm trọng lắm, biên soạn lại một lần nữa là tốt rồi."

Ánh mắt Bạc Việt Minh lóe lên: "Thật sao?"

"Đương nhiên, em lừa anh làm gì?"

Bùi Ý không dấu vết thay đổi chủ đề: "Em nghe Lâm Chúng nói tối nay anh có cuộc họp video?"

Hai tháng trước, tập đoàn Bạc thị đã thành lập một chi nhánh mới ở nước ngoài. Với tư cách là giám đốc điều hành, Bạc Việt Minh phải tính đến mọi khía cạnh.

Bạc Việt Minh giải thích: "Mười phút nữa, cuộc họp tối nay có thể kéo dài một hoặc hai giờ."

"Ừm, đã biết."

Bùi Ý không đề cập đến áp lực trong công việc mà chỉ cười nói: "Tuần này em bận, khi nào rảnh sẽ trả lời tin nhắn của anh, được không?"

Bạc Việy Minh ngập ngừng nói, mang theo dịu dàng dỗ dành: "Mèo con, nếu gặp khó khăn gì phải nói cho anh biết, được không?"

Trái tim Bùi Ý rót vào một dòng nước ấm: "Vâng."

Hai người đơn giản trò chuyện thân mật mười phút, chờ đến Bạc Việt Minh phải tiến hành cuộc họp video mới kết thúc trò chuyện.

Bùi Ý nhân cơ hội đi tắm, quấn áo choàng tắm lại lần nữa ngồi trước máy tính xem kế hoạch tiến độ trong ngày——

Khi nghĩ đến mình phải làm việc cả đêm, cậu liền cảm thấy hai bên thái dương giật giật liên hồi.

Dù bề ngoài có vẻ thoải mái đến đâu nhưng áp lực bên trong vẫn rất nặng trĩu.

Bùi Ý đột nhiên cảm thấy muốn ăn đồ ngọt, nhưng đáng tiếc lúc này đã khuya, các quán bán đồ ngọt có lẽ đã đóng cửa, chung quy cũng không thể tùy hứng như ở nhà.

Nghĩ đến chỗ này, Bùi Ý đành phải đứng dậy mở ra tủ đầu giường ngăn kéo ra.

Bên trong còn có một hộp thuốc lá và bật lửa, lần trước mượn của Lê Vu An vẫn chưa trả, đến bây giờ số lượng vẫn chưa giảm.

Do dự một lát, Bùi Ý rút ra một điếu thuốc, mở cửa sổ cho thông gió, dựa vào cửa sổ bật lửa——

Khói thuốc kéo dài làm tê liệt sự mệt mỏi trong thần kinh.

Cậu nương theo màn đêm để ổn định suy nghĩ, trong vòng ba đến năm phút cậu đã lấy lại bình tĩnh và ngồi xuống bàn máy tính, tiếp tục làm việc.

Khả năng của Bùi Ý đã được phát triển trong thế giới thực.

Vòng thiết kế trò chơi mới đã được ban lãnh đạo cấp cao của Vi Dịch công nhận, thuận lợi tiến vào phân đoạn cải biên.

Lúc này ngoài sự hỗ trợ từ xa của nhân viên studio, Bùi Ý chỉ bàn bạc và thống nhất với đạo diễn Khổng Lị trong việc chuyển thể kịch bản lần này.

Để giảm bớt gánh nặng cho Bùi Ý, đối phương đã đích thân giúp đỡ từng chi tiết, cô là một đạo diễn đặc biệt chân thành và nghiêm túc.

Nhóm người làm việc liên tục lại vội vàng, cuối cùng cũng hoàn thành bàn giao vào sáng sớm ngày 15.

...

"Ah."

Bùi Ý là bị đau tỉnh.

Cậu cau mày tỉnh dậy, mới phát hiện mình đã ngủ trước bàn máy tính cả đêm, cổ đã cứng ngắc rồi.

"..."

Bùi Ý mò mẫm xem điện thoại đã quá 11 giờ trưa, nhưng Kiều Đông đã gửi báo cáo vào lúc 7:30 sáng——

"Anh Ý, anh hãy nghỉ ngơi thật tốt, em sẽ thay anh đến họp đoàn, em đã nhờ khách sạn sắp xếp đưa cơm, khi thức dậy nhớ ăn cơm, có chuyện gì thì liên hệ với em."

Bùi Ý từ mỏi mệt nở ra một nụ cười.

Gần hai tuần làm việc với cường độ cao, không chỉ là thử thách đối với cậu mà còn giúp Kiều Đông phát triển nhanh chóng trong vai trò trợ lý.

Nghĩ như vậy, cái khó cũng không phải là vô ích.

Cơn đau đầu và mệt mỏi tích tụ mấy ngày nay vẫn tiếp tục, Bùi Ý chỉ muốn uống chút nước ấm để bình ổn lại, cậu vừa mới mở khóa phòng ngủ ——

Đột nhiên, tiếng chuông cửa cũng đồng thời vang lên.

Bùi Ý nhớ đến tin nhắn của Kiều Đông, chỉ nghĩ rằng đó là nhân viên khách sạn đúng giờ giao cơm.

Cậu buộc mình phải mở cửa phòng, vừa mở lại sững sờ tại chỗ.

Bóng người ngày đêm nhớ mong đột nhiên xuất hiện trước mặt cậu, Bùi Ý không xác định mà chớp chớp mắt, sự mệt mỏi tích tụ trong lòng lúc này đã thay đổi.

Chua xót ở chóp mũi.

Lúc Bạc Việt Minh đưa tay ra, Bùi Ý lao vào, giọng nói vừa tỉnh vẫn còn mang theo mệt mỏi: "Nhị ca."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play